ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 276

“Không ăn thua! Ha ha, giấu thì làm được gì! Dù sao chúng tao cũng đã

tóm được mày!”

Hắn cười hô hố, Lyra cố ghìm nén, không nói lời nào.

“Những tên đó là ai?” Gã ta hỏi và chỉ về phía họ đã đi qua.

“Lái buôn.”

“Lái buôn… Buôn gì?”

“Lông thú, rượu mạnh,” cô nói. “Lá thuốc.”

“Họ bán lá thuốc, mua lông thú?”

“Phải.”

Hắn nói gì đó với tay đi cùng, tay này trả lời vắn tắt lại. Suốt thời gian

chiếc xe lăn bánh, Lyra cố kiễng chân lên cho thoải mái để nhìn xem họ
đang đi đâu, nhưng tuyết rơi rất dày, bầu trời tối mịt, còn cô đã quá lạnh để
có thể nhìn ra ngoài lâu hơn. Cô ngồi xuống. Cô và Pantalaimon có thể cảm
nhận suy nghĩ của nhau và cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng ý nghĩ John Faa đã
chết cứ hiện lên trong tâm trí cô… Rồi điều gì đã xảy ra với Farder Coram?
Liệu Iorek Byrnison có thể giết được bọn người Samoyed kia? Phải chăng
họ đang cố lần theo dấu vết của cô?

Lần đầu tiên, cô bắt đầu cảm thấy lo lắng cho số phận của chính mình.

Sau một khoảng thời gian dài, người đàn ông lay vai cô và đưa cho cô

một rẻo thịt tuần lộc khô để nhai. Nó rất khét và dai, nhưng cô đang đói và
nó cũng có chất. Nhai xong cô cảm thấy khá hơn một chút. Cô luồn tay vào
chiếc áo lông thú để chắc chắn chiếc Chân-kế vẫn còn rồi cẩn thận rút chiếc
hộp đựng sinh vật bay do thám ra luồn nó vào chiếc ủng lông thú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.