ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 286

“À, cháu nghĩ vậy thôi. Chuyện này thường xảy ra trong thời tiết quá

lạnh giá, Lizzie ạ. Cháu ngủ thiếp đi và gặp ác mộng nên không nhớ rõ đâu
thật đâu mơ. Cháu đừng lo, đó không phải là một trận chiến. Cha cháu vẫn
an toàn khỏe mạnh và đang tìm cháu. Ông ấy sẽ đến đây sớm thôi, vì đây là
tòa nhà duy nhất trong vùng này, cháu thấy đấy, ông ấy sẽ ngạc nhiên đến
thế nào khi tìm thấy cháu an toàn và lành lặn tại đây! Giờ y tá Clara sẽ đưa
cháu về ký túc xá, ở đó cháu sẽ gặp những cô bé và cậu bé khác bị lạc nơi
hoang vắng giống như cháu. Cháu đi đi nhé. Chúng ta sẽ nói chuyện với
nhau thêm vào sáng mai.”

Lyra đứng lên, ôm chặt con búp bê, và Pantalaimon đứng trên vai cô khi

người y tá mở cửa dẫn họ ra ngoài.

Lại thêm những dãy hành lang khác, giờ thì Lyra đã thấm mệt và muốn

ngủ nên cô cứ ngáp dài, khó lòng nhấc nổi chân trên đôi dép đi trong nhà
người ta đưa cho cô. Pantalaimon đang gục xuống, nó phải biến thành một
con chuột và nằm trong túi áo khoác của cô. Lyra có ấn tượng về những
dãy giường, những khuôn mặt trẻ con, một chiếc gối, và sau đó cô chìm
vào giấc ngủ.

***

Có ai đó đang lay lay cô. Điều đầu tiên cô làm là lần lên hông. Cả hai thứ

vẫn còn nguyên, vẫn an toàn, vì thế cô cố gắng nâng mắt, nhưng thật khó
làm sao. Cô chưa bao giờ thấy buồn ngủ đến thế.

“Dậy đi! Dậy đi!”

Đó là một tiếng thì thầm hơn là tiếng gọi. Với một nỗ lực ghê gớm, như

thể vác một tảng đá leo lên dốc, Lyra bắt mình phải tỉnh dậy.

Trong ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn vặn rất nhỏ treo ở cửa sổ nhìn thấy

ba cô bé nữa đang vây quanh mình. Vẫn còn đang lờ mờ nhìn chúng vì mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.