thời gian thực hành phòng chữa cháy? Tôi cho rằng ông đã cân nhắc
chuyện đó?”
“Vâng, chúng tôi có xét đến.” Một người đàn ông nói với giọng mệt mỏi.
“Những người bảo vệ đều đứng ở vị trí tuần tra, tất cả mọi người. Họ có ghi
chép rất tỉ mỉ.”
“Tôi chắc rằng ông đã làm hết sức mình.” Bà ta nói. “Thôi được rồi, giờ
thì chúng ta đang ở đây. Thật là vô cùng đáng tiếc. Nhưng việc này đến đây
là đủ rồi. Hãy nói cho tôi biết về chiếc máy tách mới.”
Lyra rùng mình trước điểu bà ta đề cập tới.
“À,” ông tiến sĩ nói, thở phào vì câu chuyện đã chuyển sang hướng khác,
“đã có những tiến bộ thực sự. Với mẫu máy đầu tiên chúng tôi chẳng bao
giờ vượt qua được rủi ro bệnh nhân tử vong do sốc, nhưng giờ thì khắc
phục được rồi.”
“Người Skraeling đã làm điều này tốt hơn bằng tay không.” Một người
đàn ông từ đầu đến giờ chưa lên tiếng nói.
“Sau hàng thế kỷ tập luyện.” Người còn lại phản bác.
“Nhưng đôi khi chia cắt đơn giản lại là lựa chọn duy nhất,” người trình
bày chính nói. “Tuy nhiên, những ca mổ đau đớn thế này là dành cho người
lớn. Nếu bà còn nhớ, chúng ta đã phải bỏ đi một lượng kha khá vì nguyên
nhân lo âu liên quan đến căng thẳng. Nhưng thành tựu lớn đầu tiên là sử
dụng thuốc mê kết hợp với dao mổ Maystadt bằng điện anbaric. Chúng ta
đã có thể giảm tỉ lệ tử vong vì sốc gây ra sau phẫu thuật xuống dưới năm
phần trăm.”
“Còn về thiết bị mới thì sao?” Bà Coulter hỏi.