ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 328

Chúng ôm chặt lấy nhau như những người sống sót sau một trận đắm tàu,

run rẩy trên đảo hoang. Cô loáng thoáng nghe tiếng bà Coulter nói chuyện
với những người đàn ông, nhưng thậm chí bà ta còn không diễn đạt nên lời.
Rồi họ ra khỏi căn phòng đáng sợ đó, bà Coulter nửa bế nửa dìu cô đi dọc
một hành lang. Sau đó tới một cánh cửa, một chiếc giường ngủ, mùi không
khí, ánh sáng nhẹ nhàng.

Bà Coulter nhẹ nhàng đặt cô xuống giường. Vòng tay Lyra ghì chặt

Pantalaimon đến nỗi cô run rẫy trước tác động của nó. Một bàn tay nhẹ
nhàng đặt lên trán cô.

“Cháu yêu, cháu yêu quý của ta,” giọng nói ngọt ngào cất lên. “Làm thế

nào mà cháu đến đây được?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.