ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 33

Lyra dõi theo câu chuyện ột cách mơ hồ: những điều Giáo sư Palmerian

nói chẳng có nghĩa lý gì. Bên cạnh đó, cô không còn đủ kiên nhẫn để nghe
thêm bất cứ điều gì về thuật lột da đầu và Ánh Sáng Phương Bắc cũng như
thứ Bụi huyền diệu kia. Nhưng cô đã thất vọng, vì Ngài Asriel đã kết thúc
việc trình diễn các thành tích và các bức ảnh của mình, câu chuyện nhanh
chóng chuyển sang hướng tranh cãi xem có nên đưa cho ông thêm tiền để
thực hiện một chuyến thám hiểm khác không. Những lời tranh cãi qua lại,
Lyra cảm thấy mí mắt nặng trĩu. Cô nhanh chóng rơi vào giấc ngủ, còn
Pantalaimon cuộn người quanh cổ cô trong hình dáng yêu thích khi ngủ của
nó, một chú chồn ecmin.

Cô choàng tỉnh dậy khi ai đó lay vai.

“Khẽ thôi,” chú cô nói. Tủ quần áo đã mở, và ông đang quỳ gối ở đó,

quay lưng lại ánh đèn. “Họ đi hết rồi, nhưng đây vẫn có vài người giúp
việc. Quay về phòng ngủ của mày ngay, và hãy cẩn thận không được hé
răng một lời nào về chuyện này đấy.”

“Họ có biểu quyết cấp tiền cho chú không?” cô hỏi với giọng ngái ngủ.

“Có.”

“Bụi là gì vậy?” cô hỏi, cố gắng đứng lên sau khi đã ngồi quá lâu ở tư thế

gò bó.

“Không phải việc của mày.”

“Nó thực sự liên quan đến cháu đấy,” cô nói. “Nếu chú muốn cháu làm

một gián điệp trong tủ quần áo, chú phải nói cho cháu biết cháu đang thăm
dò chuyện gì. Cháu xem cái đầu của người đàn ông được không?”

Bộ lông chồn ecmin trắng của Pantalaimon dựng đứng lên. Cô cảm thấy

nó gãi vào cổ mình. Ngài Asriel cười nhưng nụ cười tắt rất nhanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.