ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 332

“Họ nói với cháu như vậy phải không? Có phải các bác sĩ nói thế

không?”

“Bọn trẻ biết điều đó. Tất cả các đứa trẻ đều bàn tán về nó, nhưng không

người lớn nào biết cả! Họ gần như đã làm thế với cháu — bà phải nói cho
cháu biết! Bà không có quyền giữ bí mật về chuyện này nữa, không một
phút nào nữa!”

“Lyra… Lyra, Lyra. Cháu yêu, có rất nhiều khái niệm khó hiểu, Bụi và

các thứ khác nữa. Đó không phải là điều bọn trẻ cần lo lắng. Nhưng những
bác sĩ làm điều này vì lợi ích của chính những đứa trẻ, cháu yêu của ta ạ.
Bụi là thứ gì đó xấu xa, sai lầm, tội lỗi và nguy hại. Những người trưởng
thành và nhân tính của họ bị nhiễm phải Bụi sâu đến mức đã là quá muộn
đối với họ. Họ không thể được cứu giúp nữa… Nhưng chỉ cần một phẫu
thuật nhanh chóng là chúng đã được an toàn khỏi nó. Bụi sẽ không bao giờ
còn bám lên người chúng nữa. Chúng sẽ an toàn, hạnh phúc và…”

Lyra nghĩ đến Tony Makarios bé bỏng. Cô đột ngột nhoài người về phía

trước và nôn ọe. Bà Coulter lùi lại phía sau.

“Cháu ổn chứ, cưng? Hãy vào phòng tắm…”

Lyra cố nuốt vào và dụi mắt.

“Bà không cần thiết phải làm thế với chúng cháu,” cô nói. “Bà có thể thả

chúng cháu ra. Cháu cá là Ngài Asriel sẽ không để cho bất cứ ai làm việc
đó nếu biết chuyện gì đang xảy ra. Nếu ông ấy có Bụi, bà có Bụi và ông
Hiệu trưởng Jordan cùng tất cả những người trưởng thành khác đều có Bụi,
chắc chắn nó phải tốt. Khi ra khỏi đây cháu sẽ nói cho toàn bộ những đứa
trẻ trên thế giới biết về nó. Hơn nữa, nếu việc làm này thực sự tốt đến thế,
bà nên để họ thực hiện với cháu. Đáng lẽ bà phải vui mới phải.”

Bà Coulter lắc đầu và mỉm cười một nụ cười buồn bã và hiểu biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.