ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 335

“Tại sao lại không nên để ngài Asriel có được nó?” Lyra nói, không động

đậy.

“Vì điều ông ấy đang làm. Cháu biết ông ấy đã bị đưa đi đày, vì trong

đầu óc ông ta có những tư tưởng nguy hiểm và tội lỗi. Ông ấy cần Chân-kế
để hoàn thành kế hoạch của mình, nhưng tin ta đi, cưng, điều cuối cùng bất
cứ ai có thể làm là để ông ấy có được nó. Ông Hiệu trưởng Jordan đã sai
lầm một cách đáng buồn. Nhưng giờ thì cháu biết rồi đấy, sẽ tốt hơn nếu để
ta giữ nó, phải không nào? Nó sẽ giúp cháu thoát khỏi những rắc rối khi
mang nó đi khắp mọi nơi, và lúc nào cũng canh cánh lo cách trông giữ nó.
Chắc nó phải là một gánh nặng lớn, không hiểu một thứ cổ lỗ ngớ ngẩn như
thế lại có tác dụng với…”

Lyra tự hỏi không hiểu sao cô từng có lúc thấy người phụ nữ này là thú

vị và thông minh.

“Vì thế nếu bây giờ cháu đang giữ nó, cháu yêu ạ, sẽ thực sự tốt hơn nếu

cho cháu nếu để ta giữ nó. Nó ở trong chiếc túi quanh bụng cháu, phải
không? Ừ, làm thế là thông minh đấy, khi giấu nó đi như thế…”

Bà ta luồn tay quanh váy Lyra và tháo chiếc túi vải dầu cứng đơ ra. Lyra

vô cùng căng thẳng. Con khỉ vàng đang nằm ở cuối giường, run lên vì hồi
hộp, hai bàn tay màu đen cho lên mồm. Bà Coulter rút chiếc bao lưng ra
khỏi người Lyra và mở ra. Bà ta đang thở gấp. Bà ta mang cái gối bọc vải
nhung và tháo ra, thấy chiếc hộp thiếc nhỏ Iorek Byrnison đã làm.

Pantalaimon biến lại thành con mèo, nó căng thẳng đến mức không thể

nhảy lên được. Lyra đưa chân ra xa khỏi bà Coulter đặt chân xuống sàn nhà
để có thể chạy đi khi có cơ hội.

“Cái gì thế này?” Bà Coulter hỏi, có vẻ rất thích thú. “Một chiếc hộp cũ

trông buồn cười quá! Cháu cho nó vào trong này để giữ cho nó an toàn phải
không, cưng? Cả những thứ rong rêu này nữa… cháu đã rất cẩn thận, đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.