ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 346

Quần áo lông thú của Lyra trông tơi tả và bốc mùi hôi, nhưng nó giữ ấm rất
tốt.

“Nếu không nhanh chóng tìm thấy những người Gypsy thì các bạn ấy sẽ

không cầm cự được đến cùng đâu.” Lyra thì thầm với Pantalaimon.

“Vậy cứ thúc họ đi tiếp đã,” nó thì thầm lại. “Nếu họ mà nằm xuống thì

kết thúc luôn đấy. Cậu có biết Farder Coram nói…”

Farder Coram đã kể rất nhiều chuyện ly kỳ về các chuyền đi của ông ở

phương Bắc, và cả bà Coulter nữa — cứ giả định rằng bà ấy nói đúng đi.
Nhưng cả hai đều rất chắc chắn ở một điểm, đó là phải cố gắng tiếp tục đi.

“Chúng mình phải đi bao xa?” một cậu bé hỏi.

“Cậu ấy bắt bọn mình ra đây để giết bọn mình đấy.” một cô bé nói.

“Thà ở ngoài này còn hơn ở trong đó,” ai đó nói.

“Mình thì không thích thế! Trong trạm sẽ ấm hơn. Có thức ăn, đồ uống

nóng và tất cả các thứ khác.”

“Nhưng nó đang bị cháy!”

“Nhưng bọn mình sẽ làm gì ở ngoài này? Mình cá tất cả sẽ chết vì đói

cho mà xem.”

Tâm trí Lyra đầy ắp những câu hỏi u ám bay vòng vòng như những phù

thuỷ, nhanh chóng mặt và không thể chạm vào được, ở đâu đó, một nơi cô
không thể đến được, có một chiến thắng và cô không hiểu nổi tại sao.

Nhưng nó mang đến cho cô một luồng sức mạnh, cô lôi một cô bạn khỏi

đám tuyết, thúc vào lưng cậu bé đang uể oải và gọi to cho tất cả mọi người
cùng nghe: “Đi tiếp đi nào! Hãy theo dấu chân của con gấu! Nó đến cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.