ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 350

Một ngọn lốc lớn gạt màn tuyết sang một bên, Iorek Byrnison đang bước

tới, tiếng kim loại chạm vào kim loại leng keng. Một lát sau, hai bên hàm
táp sang phải, sang trái, và một cú táp xé tung lồng ngực mặc áo giáp,
những chiếc răng trắng, tấm kim loại đen, lớp lông ướt màu đỏ…

Rồi có gì đó đang kéo cô thật mạnh, lên trên, chộp lấy cả Roger, giật cậu

khỏi bà Coulter và nắm thật chặt, nhân tinh của hai đứa trẻ biến thành một
con chim kêu chiêm chiếp thích thú trong khi một con lớn hơn lượn xung
quanh chúng, rồi Lyra thấy trong khoảng không bên cạnh mình là một phù
thuỷ, một trong những bóng trang nhã màu đen tơi tả trên bầu trời cao,
nhưng đủ gần để chạm tới. Có một cánh cung trên đôi tay trần của bà phù
thuỷ, bà tung cánh tay trần xanh xao (trong không khí lạnh giá như thế
này!) để giương cung và bắn một mũi tên vào chiếc áo giáp đan mắt lưới
làm người Tartar bắn tung ra xa mấy mét…

Những mũi tên tiếp tục lao đi và đổi lại, con nhân tinh hình chó sói của

người đàn ông biến mất trong khi đang nhảy lên thậm chí trước khi kịp
chạm đất.

Bay lên! Giữa không gian, Lyra và Roger được giữ và bay lượn, rồi nhận

thấy mình đang bám vào một cành thông mây bằng những ngón tay yếu ớt,
trên đó một phù thuỷ trẻ đang ngồi nghiêm, duyên dáng và cân bằng, bà
nghiêng về bên trái, có gì đó khổng lồ hiện ra lờ mờ rồi mặt đất hiện ra.

Chúng lộn nhào xuống nền tuyết bên cạnh chiếc giỏ trên khinh khí cầu

của Lee Scoresby.

“Nhảy vào trong đi,” người đàn ông Texas gọi, “và giữ lấy bạn của cháu

bằng mọi cách. Cháu có thấy con gấu đó không?”

Lyra nhìn thấy ba phù thuỷ đang giữ một sợi dây thừng cuốn quanh một

mỏm đá, găm chặt chiếc túi đựng khí xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.