ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 363

được cột chặt vào các thanh chống hay chưa. Căn cứ vào đồng hồ đo độ cao
gần ba nghìn mét. Máy đo nhiệt độ chỉ vào hai mươi độ âm. Ông cảm thấy
mình đang lạnh hơn thế, và không muốn bị tê cóng, vì thế ông trải một tấm
vải buồm dùng như một chiếc trại dã ngoại lúc khẩn cấp, trải nó ra phía
trước hai đứa trẻ đang ngủ để chắn gió, rồi nằm xuống quay lưng lại người
chiến hữu của mình, Iorek Byrnison, và chìm vào giấc ngủ.

***

Khi Lyra tỉnh giấc, mặt trăng đã lên cao trên bầu trời, tất cả những tứ

trong tầm mắt đều như được dát bạc, từ bề mặt cuồn cuộn của những đám
mây phía dưới cho đến những vệt sương giá và nhũ băng bên gờ chiếc
khinh khí cầu.

Roger vẫn đang ngủ, cả Lee Scoresby và con gấu cũng thế. Nhưng bên

cạnh chiếc giỏ bà phù tủy vẫn đang bay nhanh.

“Chúng ta còn cách Svalbard bao xa?” Lyra hỏi.

“Nếu không gặp gió, chúng ta sẽ bay đến Svalbard trong khoảng mười

hai tiếng đồng hồ hoặc khoảng đó.”

“Chúng ta sẽ đến đâu để hạ cánh được?”

“Còn phụ thuộc vào thời tiết. Tuy nhiên, chúng ta sẽ phải cố gắng tránh

các mỏm đá. Tại đó có những sinh vật rình rập bất cứ thứ gì chuyển động.
Nếu có thể, chúng ta có thể hạ cánh trong đất liền, cách xa cung điện của
Iofur Raknison.”

“Điều gì sẽ xảy ra khi cháu tìm thấy ngài Asriel? Liệu ông ấy có muốn

quay trở lại Oxford không, hay muốn thế nào? Cháu không biết có nên nói
cho ông ấy rằng cháu biết ông ấy là cha cháu hay không. Có thể ông ấy vẫn
muốn giả làm chú của cháu. Cháu không thực sự hiểu ông ấy lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.