ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 366

phù thủy cũng ngắn ngủi như cuộc đời của người đàn ông đối với chúng
ta.”

“Bà có yêu Farder Coram không?”

“Có. Ông ấy có biết điều đó không?”

“Cháu không biết, nhưng cháu biết ông ấy yêu bà.”

“Khi cứu ta, ông ấy trẻ trung, cường tráng, tràn đầy sức sống và đẹp đẽ.

Ta phải lòng ông ấy ngay từ phút đầu tiên. Ta có thể thay đổi tính cách của
mình, ta có thể bỏ qua sự rộn ràng của những vì sao và giai điệu của Hiện
tượng cực quang, ta có thể không bao giờ bay nữa — ta có thể từ bỏ tất cả
những điều đó trong khoảnh khắc, không suy nghĩ, để trở thành bà chủ
thuyền với một người Gypsy, nấu ăn cho ông ấy, ngủ chung gương với ông
ấy và sinh con cho ông ấy. Nhưng cháu không thể thay đổi được việc cháu
là ai, mà chỉ là việc cháu làm thôi. Ta là phù thủy, ông ấy là con người. Ta ở
bên ông ấy đủ lâu để mang thai một đứa con của ông ấy.”

“Ông ấy không bao giờ kể về chuyện này cả. Đứa bé là con gái phải

không? Một phù thủy?”

“Không. Một bé trai, nó chết trong một đại dịch bốn mươi năm về trước,

thứ bệnh đến từ miền Đông. Đứa bé khốn khổ; nó lướt qua cuộc sống và ra
khỏi đó như một con phù du. Việc này xé trái tim ta ra hàng trăm mảnh,
như vẫn vậy. Việc này cũng đánh quỵ Coram. Rồi sau đó ta được gọi trở lại
với những người của mình, vì Yambe-Akka đã đưa mẹ ta đi, và ta trở thành
nữ hoàng của bộ tộc. Vì thế ta ra đi, như ta phải làm.”

“Bà không bao giờ gặp lại Farder Coram nữa sao?”

“Không bao giờ. Ta có nghe những chiến công lẫy lừng của ông ấy, nghe

về chuyện ông ấy đã bị thương như thế nào trong tay bọn người Skraeling,
với một mũi tên có thuốc độc, ta đã gửi thảo dược cùng những câu thần chú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.