ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 380

cho là để làm giường nằm. Đó là tất cả những gì Lyra có thể nhìn thấy
được.

Lyra ngồi xuống, Pantalaimon đậu trên vai. Cô luồn tay vào áo tìm chiếc

Chân-kế.

“Chắc là bị va đập nhiều lắm, Pan.” Cô thì thầm. “Mình hy vọng nó vẫn

còn hoạt động.”

Pantalaimon bay xuống cổ tay cô và ngồi đó để chiếu sáng, trong khi

Lyra sắp xếp lại các suy nghĩ trong đầu mình. Một phần trong con người
mình, cô nhận thấy rõ ràng mình có thể ngồi đây trong sự nguy hiểm khủng
khiếp và rồi chìm vào sự tĩnh tâm cần thiết để đọc Chân-kế; nhưng phần
lớn trong cô giờ đây là những câu hỏi phức tập cứ liên tục tự nảy ra tự
nhiên như những bắp thịt bao quanh khung xương vậy; cô khó mà không
nghĩ đến chúng.

Cô quay những chiếc kim và nghĩ câu hỏi: “Iorek Byrnison đang ở đâu?”

Câu trả lời đến ngay lập tức: “Cách đây một ngày đường, được đưa đến

trên chiếc khinh khí cầu sau vụ đắm.”

“Thế còn Roger?”

“Đi cùng với Iorek.”

“Iorek Byrnison định sẽ làm gì?”

“Anh ta định đột nhập vào cung điện này và giải thoát cho cô, bất chấp

mọi trở ngại.”

Cô cất Chân-kế đi, trong lòng còn thấy lo lắng hơn lúc trước.

“Họ sẽ không để anh ấy làm như vậy đâu, phải không? Ở đây họ rất

đông. Mình ước mình là một phù thủy, Pan à, như thế cậu có thể đi xa khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.