ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 386

“Tuy nhiên cứ giả định rằng Iorek Byrnison sẽ trở lại thật,” Lyra nói,

“Giả định rằng anh ấy thách đấu với Iofur Raknison?”

“Ồ, họ sẽ không cho phép đâu.” Giáo sư nói chắc như đinh đóng cột.

“Iofur Raknison sẽ không bao giờ hạ mình chấp nhận cho Iorek Byrnison
quyền chiến đấu với ông ta đâu. Không có một quyền nào. Iorek Byrnison
giờ có lẽ chỉ là một con hải cẩu, con moóc, không phải một con gấu. Hay tệ
hơn: là người Tartar hay người Skraeling. Họ sẽ không tôn trọng và thi đấu
với nó như với một con gấu, họ sẽ giết anh ta bằng máy ném lửa trước khi
anh ta đến được gần. Không có một tia hy vọng. Không có một chút thương
xót.”

“Ôi,” Lyra thốt lên, với một nỗi thất vọng sâu sắc tràn ngập trong lòng.

“Thế còn những tù nhân khác của những con gấu thì sao? Ông có biết họ bị
giam ở đâu không?”

“Những tù nhân khác?”

“Như… ngài Asriel.”

Ngay lập tức thái độ của ông Giáo sư thay đổi hoàn toàn. Ông ta co rúm

lại và dựa lưng vào tường, lắc đầu sợ hãi.

“Suỵt! Im nào! Họ sẽ nghe thấy cháu đấy!” Ông thì thầm.

“Tại sao chúng ta không được nhắc đến Ngài Asriel?”

“Bị cấm! Nguy hiểm lắm đấy! Iofur Raknison không cho phép được nhắc

đến tên ông ta!”

“Tại sao vậy?” Lyra hỏi, đến gần hơn và hạ giọng xuống thì thầm để

không làm ông ta giật mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.