ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 394

Đây là điều nguy hiểm nhất cô từng nói. Cô có thể thấy rất rõ rằng chỉ vì

ngạc nhiên nên nó mới không giết cô ngay lập tức. Cô vội vàng tiếp lời:

“Xin ngài, thưa Đức ngài, xin hãy để tôi kể cho ngài nghe trước khi ngài

giết tôi. Tôi đến đây với rất nhiều nguy cơ rủi ro, như ngài thấy đấy, và tôi
chẳng làm gì có thể có hại đến ngài. Thực ra tôi muốn được giúp ngài, vì
thế tôi đến đây, Iorek Byrnison là con gấu đầu tiên có nhân tinh, nhưng
đáng ra đó phải là ngài. Tôi nên là nhân tinh của ngài hơn là của anh ta, vì
thế tôi đến đây.”

“Làm thế nào?” hắn nói, giọng gần như nghẹn thở, “làm thế nào mà một

con gấu lại có nhân tinh được? Tại sao lại là anh ta? Và làm thế nào ngươi
đi xa anh ta thế được?”

Những con ruồi bay khỏi mồm nó.

“Điều này rất dễ. Tôi có thể đi khỏi anh ta vì tôi cũng giống nhân tinh

của các phù thủy. Ngài có biết chúng có thể bay xa khỏi chủ hàng trăm dặm
không? Tôi cũng giống như vậy. Còn về chuyện làm thế nào anh ta có được
tôi, thì đó là ở Bolvangar. Ngài đã nghe nói về Bolvangar, vì chắc bà
Coulter đã kể cho ngài nghe, nhưng có lẽ bà ấy chưa kể cho ông tất cả mọi
việc họ đang làm ở đó.”

“Cắt rời…” hắn nói.

“Đúng vậy, cắt rời, chính là phần đó, sự chia tách. Nhưng họ còn đang

làm rất nhiều những việc khác nữa. Cả những thử nghiệm trên loài vật nữa.
Khi Iorek Byrnison nghe nói có chuyện này, anh ta đề nghị lấy mình ra thử
nghiệm xem có thể tạo ra một con nhân tinh cho mình hay không và họ đã
làm. Chính là tôi đây. Tên tôi là Lyra. Cũng như khi con người có nhân
tinh, chúng sẽ có hình dạng của loài vật, vì thế khí một con gấu có nhân
tinh, nó sẽ là con người. Và tôi là nhân tinh của anh ta. Tôi có thể nhìn thấu
suy nghĩ của anh ta và biết chính xác anh ta đang làm gì, ở đâu và…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.