ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 46

“Một phần rộng như thế này nữa của Học viện nằm dưới mặt đất. Ta

ngạc nhiên là cháu chưa khám phá ra điều này. Thôi, ta sắp phải vào rồi.
Trông cháu cũng đủ khỏe mạnh đấy. Đây.”

Ông lục túi và bốc ra một nắm tiền xu, lấy trong đó ra năm đô la vàng.

“Họ đã dạy cháu nói cảm ơn chưa vậy?” ông hỏi.

“Cảm ơn chú.” Cô lúng búng.

“Cháu có nghe lời ông Hiệu trưởng không?”

“À, có ạ.”

“Và kính trọng các Học giả?”

“Có ạ.”

Con nhân tinh của Ngài Asriel khẽ cười. Đó là âm thanh đầu tiên nó phát

ra, và Lyra đỏ mặt.

“Thôi đi chơi đi,” Ngài Asriel nói

Lyra quay đi và thở phào lần ra cửa, sau đó cô bỗng nhớ ra và quay lại

nói. “Tạm biệt.”

Cuộc sống của Lyra là như vậy, trước cái ngày cô quyết định trốn trong

Phòng nghỉ, và lần đầu tiên nghe về Bụi.

Tất nhiên ông Quản lý thư viện đã sai lầm khi nói với ông Hiệu trưởng

rằng cô sẽ không quan tâm. Giờ thì cô có thể lắng nghe với thái độ háo hức
bất cứ người nào nói cho cô nghe về Bụi. Cô sẽ phải nghe thêm rất nhiều về
nó trong những tháng tới, và cuối cùng cô là người hiểu về Bụi hơn bất cứ
ai trên thế giới này. Nhưng hiện tại, cuộc sống phong phú tại Jordan vẫn
đang bao bọc và cuốn hút cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.