ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC - Trang 7

Lyra thì thầm: “Cậu có nhìn thấy gì không, Pan?”

“Tất nhiên là có! Bây giờ thì nhanh lên, trước khi ông Quản lý đến!”

Nhưng khi nó đang nói, một tiếng chuông vang lên từ phía kia của đại

Sảnh.

“Đó là chuông dành cho người Quản lý!” Lyra nói. “Mình đã nghĩ là

chúng ta có nhiều thời gian hơn thế.”

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người

yêu sách.]

Pantalaimon bay vụt đến cửa dẫn ra đại Sảnh, rồi lại vụt bay về.

“Ông Quản lý đến mất rồi,” nó nói. “Cậu không thể ra ngoài qua cửa

khác...”

Cánh cửa khác, cánh cửa ông đã vào và ra, mở ra một hành lang đông

người qua lại giữa Thư viện và Phòng chung của các học giả. Vào thời gian
này trong ngày, nó đang chật kín những người cởi áo khoác để ăn tối, hay
vội vã để giấy tờ và ca táp trong Phòng chung trước khi vào đại Sảnh. Lyra
đã định trở ra theo đường cô đã vào, tận dụng vài phút trước khi chuông
dành cho người Quản lý vang lên.

Và nếu cô không chứng kiến ông Hiệu trưởng đổ chất bột kia vào rượu,

có thể cô đã phải đụng đầu với cơn giận dữ của người Quản lý, hay hy vọng
không bị để ý trong dãy hành lang đông đúc. Nhưng cô đã tính nhầm, điều
này làm cô bối rối.

Rồi cô nghe thấy tiếng bước chân nặng nề trên bục. Người Quản lý đang

đến để đảm bảo Phòng nghỉ đã sẵn sàng cho cuộc hút thuốc phiện và uống
rượu của các Học giả sau bữa tối. Lyra bò đến chiếc tủ quần áo làm bằng gỗ
sồi, mở cánh ra và trốn vào trong, kéo cánh tủ lại vừa lúc người Quản lý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.