ÁNH SÁNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 116

và theo thực chất tiên khởi bên trong thì mỗi người đều là như thế - quả thực
không biết đến trên đầu mình có quyền lực nào khác, ngoài quyền lực của Cha ở
trên trời và vị Hoàng đế-Đấng cứu thế - Đức Kitô được Người phái xuống. Thế
nhưng “trả lại cho Caesar cái của Caesar” - có nghĩa là tuân theoý chí của
Thượng Đế cả ở trong mối quan hệ này nữa, cho nên tín đồ Kitô giáo phải không
hề do dự và không xem chuyện này có ý nghĩa gì về nguyên tắc, chịu đựng vương
quắc của Caesar ở cõi trần gian
- chịu đựng vương quốc trần thế này - và chịu
tuân phục nó theo vẻ bề ngoài.

Với sự mỉa mai đế vương của một thực thể hợp nhất không thể tách rời với

thực thể của chính Thượng Đế, - vị Hoàng đế biết rõ vương quốc của mình bền
vững vĩnh cửu ngay cả khi nó không nhìn thấy được và chưa được thể hiện, -
người thầy thần thánh xua tan những mối hoài nghi của những linh hồn con
người còn nhút nhát, bị gò bó bởi những quan niệm và cảm xúc trần thế (và [xua
tan] sức mạnh cám dỗ dựa trên những mối hoài nghi ấy của vấn đề mà bọn
Pharisees đặt ra). Người giải thích rằng có thể nộp cho chúa tể trần gian biểu
tượng và hiện thân của những lợi ích trần gian - tiền bạc, - rằng có thể nộp cho
trần gian và các sức mạnh của nó mọi thứ thuộc trần gian, chuyện đó không hạ
thấp phẩm giá và ân phúc trong tư cách những người con tự do ở vương quốc
Thiên Chúa - với điều kiện hiến dâng cho Thượng Đế trọn vẹn những gì thuộc về
Người -
đó chính là linh hồn con người. Thế nhưng điều kiện cho khả năng kết
hợp tự do hoàn toàn của bầu đoàn Thượng Đế với thái độ tuân phục bề ngoài đối
với các sức mạnh của trật tự trần gian, như đã được chỉ ra, ấy là thừa nhận vương
quốc Thiên Chúa là vương quốc “không phải ở cõi trần gian này”. Để có được
điều này cần phải tiếp thu như một chân lí cơ bản luận điểm đầy nghịch lí - không
thể chấp nhận được đối với tư duy Hi Lạp cổ đại cũng như đối với tín đồ Do Thái
giáo đầy nhiệt huyết chỉ biết đến một phương diện hiện hữu mà thôi, - rằng
vương quốc Thiên Chúa được quả quyết vững chắc và sở hữu toàn bộ sự đầy đủ
của hiện thực ở trong chiều kích khác của hiện hữu, bên cạnh đó vẫn giữ lại “cho
đến một thời khắc”, tức là cho đến khi kết thúc cõi trần gian, một cõi trần gian
không được soi sáng với một quyền lực của “Caesar” không tránh khỏi ở đó -
nằm trong những giới hạn được chính Thượng Đế đặt ra.

Tính lưỡng diện đầy nghịch thường không thể thấu hiểu bằng lí tính giữa

cuộc sống ở trong Thượng Đế và cuộc sống ở cõi trần gian

chính là sự kiện cơ bản của hiện hữu Kitô giáo. Nó lần đầu tiên bước vào cõi

trần gian trong toàn bộ tính huyền bí của mình và quả quyết bất di bàt dịch ở
trong đó với khải huyền Kitô giáo. Không một tôn giáo nào khác biết đến nó ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.