ÁNH SÁNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 123

dục - hành động kết hợp và nhân ra các tế bào một cách mù quáng, - thì theo thực
chất trong toàn bộ thành phần của cuộc sống thân thể-tinh thần của mình, con
người chính là hiện thân của tự phát giới tính đầy tăm tối, tựa hồ như kết tinh lại
cái tình trạng sôi sục của thiên nhiên tự phát hỗn độn mà từ đó sinh ra nó. Nói
vắn tắt và giản dị thì Freud đã chứng minh - thoạt tiên bị xem như vụ bê bối lớn,
rồi sau đó là sự khâm phục của giới có học ở châu Âu, - rằng “cái sinh ra từ xác
thịt là xác thịt”.
Cái sinh ra, như Phúc Âm nói, “từ máu huyết, từ ham muốn xác
thịt, từ ham muốn đàn ông”, chính là - hoàn toàn tự nhiên - và theo thực chất của
nó là “ham muốn xác thịt” - là khỏi nguyên tự nhiên-tự phát mù quáng và tàm tối
ngự trị trên đòi sống con người, cần phải nói thêm rằng khái niệm “xác thịt” -
theo Phúc Âm và theo thực chất - dù sao cũng vẫn rộng hơn khái niệm động lực
học tình dục mù quáng. Trong bức thư thứ nhất của Yoan (2, 6) chúng ta thấy có
khẳng định rằng, “mọi thứ ở cõi trần gian - nhục dục xác thịt, ham muốn của cặp
mắt và kiêu căng đời thường
- đều là những thứ không phải từ Cha, mà là từ cõi
trần gian này”, và tất cả những thứ đó gộp lại tạo thành “nhục dục của trần
gian”.
Như vậy, “xác thịt” trong ý nghĩa rộng và thích đáng hơn, trong tư cách
đại diện cho “nhục dục của trần gian”, là lĩnh vực của các lạc thú mù quáng, tăm
tối và thỏa mãn thói kiêu căng. Xác thịt, nói vắn tắt, là tự phát của tội lỗi, và tất
cả những gì sinh ra từ xác thịt đều tuân phục theo cái tự phát huyền bí đó của tội
lỗi - theo cái mà vị tông đồ Paul gọi là “tội lỗi sống động ở trong tôi” vốn “làm
cho tôi thành tù nhân của định luật tội lỗi” (Thư tín. La Mã., 7).

Thế nhưng - chính ở đây bao hàm sự đầy đủ mà thiếu nó sẽ không có chân lí

- luận điểm “cái sinh ra từ xác thịt là xác thịt” - cùng với thú nhận can đảm tất cả
các kết luận dẫn xuất ra từ đó, - được bổ sung bằng một thứ tương đối khác, một
nhận thức còn mang tính quyết định và sâu sắc hơn nữa: “cái sinh ra từ Tinh thần
là Tinh thần”.
Trong buổi trò chuyện bí ẩn và cao quý với Nikodim, Đức Jesus
giải thích cho “người thầy của Do Thái giáo” rằng, ngoài việc sinh ra từ trong
bụng mẹ thì con người còn có sinh ra khác nữa - “sinh ra từ trên cao”, “từ Tinh
thần”, và cái mà ở trong con người được sinh ra từ Tinh thần thì không phải là
xác thịt, mà là tinh thần. Cái sinh ra từ Tinh thần ở trong con người cũng có nghĩa
là sinh ra “từ Thượng Đế” (Phúc Âm. Yoan. 8,47), - trong khi đó cái sinh ra từ
xác thịt, dù cho đó có là “con cái của Abraham” đi nữa thì người cha đích thực
của chúng là quỷ dữ (8,44).

Nếu như ở trong con người có hai khởi nguyên khác nhau đó - “tinh thần”

và “xác thịt” hoặc là “sinh ra từ Tinh thần” và “sinh ra từ xác thịt'’, - thì điều này
xác định trật tự song đôi và phương hướng song đôi của đời sống con người. Ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.