ÁNH SÁNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 163

hiện theo những động cơ bất vụ lợi nhất, do tình thương yêu những người gần và
do trách nhiệm đối với số phận của họ, trong cuộc đấu tranh chống lại những sức
mạnh phá hủy của cái ác. Người lính giết kẻ thù ngay cả trong cuộc chiến tranh
phòng vệ chính nghĩa nhất để bảo vệ tổ quốc chống lại kẻ bạo hành xâm lược,
hay để bảo vệ tự do chống lại kẻ xâm chiếm nô dịch cõi trần gian, [người lính ấy]
vẫn phải ý thức mình là kẻ tội lỗi; và thực hành theo truyền thống xưa cũa giáo
hội theo đó người lính tham gia chiến tranh phải được thanh tẩy bằng thái độ hối
cải và phải đeo dấu hiệu phạm tội () do giết người và bạo hành, [thực hành đó]
hoàn toàn thích đáng đối với ý thức Kitô giáo đích thực. Ngược lại, việc biện
minh thậm chí ca ngợi việc giết người và bạo hành rất phổ biến thời nay trong
“các nhà cách mạng” thuộc mọi khuynh hướng chính trị nhằm thực hiện được
những mục đích nào đó vốn được thừa nhận như những giá trị tuyệt đối, - chuyện
này là tình trạng đồi bại đạo đức thật kinh khủng, gây tiêu vong cho các linh hồn
con người. Thế nhưng toàn bộ vấn đề là ở chỗ Kitô hữu, do trách nhiệm của mình
đối với số phận của những người gần sống trong cõi trần gian tội lỗi, có thể bị đặt
vào tình thế nói chung không thể nào tránh khỏi tội lỗi; và như đã được chỉ ra, rất
có thể - thậm chí về nguyên tắc là không tránh khỏi - xảy ra tình huống mà thực
hiện hành vi tội lỗi -
thậm chí như việc giết người gần, - đứng trước tòa án lương
tâm Kitô giáo bất vụ lại và không thành kiến, phải được thừa nhận là tội lỗi nhỏ
hơn rất nhiều so với không hành động và thái độ thụ động trước cái ác và nổi
đau khổ của thế gian,
được quyết định bởi mong muốn tuân thủ thanh sạch đạo
đức của cá nhân mình. Mỗi người giữ thanh sạch và “từ chối nghĩa vụ quân sự
theo động cơ tôn giáo” cần phải trả lời thẳng câu hỏi: nếu giết người và tham gia
giết người cũng như bạo hành nói chung là tội lỗi, thì phải chăng cũng là tội lỗi -
đôi khi còn là tội lỗi lớn hơn, - nếu cứ khoanh tay thụ động đứng nhìn tội ác được
thực hiện ngay trước mắt chúng ta, viện cớ rằng chúng tôi quá trong sạch để tham
gia vào việc bẩn thỉu này? Liệu khi đó có phải chúng ta mua sự cứu độ khỏi tội
lỗi bằng việc đơn giản sa ngã vào tội lỗi còn lớn hơn nữa của phái Pharisees?
Lịch sử những thập kỉ gần đây của nhân loại châu Âu kết thúc bằng việc lộng
hành chưa từng thấy của các sức mạnh địa ngục trên trần gian, chính là bản luận
tội mạnh mẽ không chỉ chống lại bản thân những kẻ bạo hành và hiện thân của
cái ác, mà đồng thời còn chống lại tất cả các vị thanh khiết đạo đức Kitô giáo và
chủ nghĩa nhân đạo,
đã đánh mất đi ý thức nghiêm khắc về trách nhiệm của mình
trước cái ác trần gian, về nghĩa vụ của mình phải kháng cự lại cái ác ấy thật sự
hiệu quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.