ÁNH SAO CHIỀU - Trang 20

- Một cô gái Salvadore làm sao có thể quán xuyến cả ngôi nhà này được?

Trong một lúc, Coop có vẻ sửng sốt trước ý nghĩ đó. Với ông thì đây quả

là một ý tưởng lố bịch.

Abe đáp ngay bằng một giọng thực tiễn:

- Nếu ông cho thuê bớt một phần điều, cô ta đâu cần phải coi sóc cả ngôi

nhà. Ít nhất chúng ta cũng giải quyết được một vấn đề.

- Ông Coop, - Liz thêm. – Hai năm nay ông không hề dùng khu phòng

khách và ngôi nhà gần cổng cũng đóng cửa bỏ đấy gần ba năm nay. Chắc
ông cũng không thấy thiếu chúng nếu chúng ta cho thuê. – Giọng cô nhẹ
nhàng như một bà mẹ dỗ dành, thuyết phục một đứa bé từ bỏ một món đồ
chơi hay một món ăn để cho người nghèo.

- Chuyện gì tôi phải để cho người lạ ở nhà tôi? – Coop hỏi với vẻ hoang

mang.

- Vì ông muốn giữ lại ngôi nhà. Đó là lý do. – Abe vẫn cương quyết. – vì

ông sẽ không có cách nào khác. Tôi nói rất nghiêm túc đấy ông Coop à.

- Thôi, để tôi suy nghĩ lại xem. – Coop vẫn không dứt khoát. Toàn bộ ý

tưởng trên đối với ông chẳng có nghĩa gì cả. Hãy tưởng tượng đến một cuộc
sống mà không có người giúp việc, nó sẽ mất đi bao nhiêu hứng thú. – Ông
tính bắt tôi phải tự đi nấu nướng đấy à? – Coop có vẻ lúng túng.

- Qua các thẻ tín dụng của ông, tôi thấy tối nào ông cũng đi ăn ở ngoài,

ông chẳng cần đến người bếp làm gì. Hoặc những người khác, thỉnh thoảng
chúng ta có thể thuê dịch vụ làm công tác vệ sinh nếu tình hình tệ quá.

- Hay nhỉ! Một thứ dịch vụ trong nom nhà cửa chăng? Có lẽ chúng ta nên

kiếm một toán tù nhân được ân xá, cũng được lắm chứ! – mắt ông chợt sáng
lên, còn Abe trông rất bực tức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.