ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 363

Anh hơi nghiêng người ra trước, và vẫn đang đọc quyển sách đó.

Thẩm Mộc Tinh bĩu môi, nghĩ thầm, ra nước ngoài rồi thì biến thành

người công tác văn hóa hả?

Cô cắn môi, lặng lẽ châu đầu qua thăm dò quyển sách trong tay anh.

Trên trang sách toàn những nét vẽ non nớt, hình con lạc đà, chó,

phòng ở. Bên cạnh những đường vẽ là những hàng chữ thuyết minh xiêu
vẹo.

Thẩm Mộc Tinh biết quyển sách này, nó tên là “Bầu trời của vừng”,

do một bà lão mới biết chữ dùng những nét vẽ giản đơn họa ra cuộc sống
của mình. Trải qua bao trắc trở, tấm lòng bà lão ấy vẫn ấm áp như cũ; bà
dùng những đường nét đầy giản đơn và ngây thơ, biến tất cả những gì trong
cuộc sống thành những thứ thật đáng yêu, và ghi lại trên những trang giấy.

Cô lặng yên ngồi lại không một tiếng động, nhìn bóng lưng đọc sách

của anh, anh đang dùng đầu ngón tay trắng nõn vuốt lên những nét vẽ ngây
thơ, đọc say sưa, nghiêm túc lật trang.

Có lẽ vì phải cúi đầu trường kỳ, lúc thả lỏng, người anh sẽ hơi gù.

Cô cứ thế nhìn chằm chằm bóng anh, khóe môi cong lên một nụ cười

yếu ớt mà ngay cả chính cô cũng không phát hiện.

Cô đưa tay định chọc chọc lưng anh, muốn anh ngồi thẳng lên, tránh

để sau này biến thành một ông lão còng lưng.

Nhưng tay vừa vươn ra, đã dừng lại giữa không trung…

Sau này anh biến thành một ông lão như thế nào, thì liên quan gì tới cô

đây…

+++

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.