ANH SẼ MÃI YÊU EM NHƯ VẬY! - Trang 445

gian xảo: "Ông ấy không nhận đồ đệ, tất nhiên toàn bộ người ở Napoli cũng
không tình nguyện nhận một người nhập cư bất hợp pháp làm đồ đệ.
Nhưng mà tôi và Nghiêm Hi Quang một người có đầu óc, một người có tay
nghề, còn sợ không có cơm ăn sao?"

Sử Lỗi thao thao bất tuyệt giảng giải những chuyện anh ta và Nghiêm

Hi Quang trải qua khi ở nước ngoài: "Khi đó tôi mua một đống vải về,
Nghiêm chịu trách nhiệm may, tôi chịu trách nhiệm tiêu thụ. Hai người
chúng tôi tạm thời xây dựng một phường may màu đen ở căn gác xép đó.
Âu phục làm ra chuyên phỏng theo các mẫu mã lưu hành phổ biến nhất.
Quần áo được làm ra rất tốt, giá cả lại phải chăng, là hàng giả chất lượng
cao, buôn bán ngày càng tốt. Kiểu dáng nào phổ biến, Nghiêm liền làm cái
đó."

Thẩm Mộc Tinh kinh ngạc nhìn Nghiêm Hi Quang, anh chỉ cúi đầu

xấu hổ cười cười.

Có lẽ cảm thấy xấu hổ vì chuyện kiếm sống lúc trước mà không từ thủ

đoạn.

Sử Lỗi lại nói: "Cuối cùng có một ngày, chúng tôi mô phỏng cả kiểu

của Tạp Khắc Ni Lạc đại sư. Khi thầy đến để xác định thời điểm may quần
áo cho một vị khách quan trọng, đột nhiên phát hiện trợ lý của khách hàng
mặc một bộ âu phục theo kiểu dáng mới trong tiệm, kiểu dáng cùng cách
thiết kế đều giống nhau, còn có tấm lót vai."

Nghiêm Hi Quang khẽ giải thích với cô: "Âu phục ở Napoli không có

tấm lót vai, bọn họ có kĩ thuật treo tay áo, khi mặc âu phục không có tấm
lót vai sẽ linh hoạt hơn, khi đó anh còn chưa có được loại kĩ thuật này."

"À, vậy sau đó thì sao?" Thẩm Mộc Tinh nghe say sưa ngon lành.

Sử Lỗi cười gian xảo: "Vậy mà ông già kia lại cầm lấy bộ âu phục đó,

tự mình tới cửa tìm chúng tôi. Ông ấy hỏi Nghiêm, cậu có hứng thú học tập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.