ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 185

Chử Duy Nhất cứng đờ, liền vội vàng nói, “Không cần không cần, em đi

rất bất tiện.’’

Tống Khinh Dương nhìn vẻ mặt bộ dáng khẩn trương của cô, nở một nụ

cười, “Đùa với em thôi.’’

Nhưng đùa cái này không mắc cười chút nào.

Đến dưới cao ốc công ty cô, Chử Duy Nhất xuống xe, “Trên đường cẩn

thận.’’

“Chỉ thế thôi à?’’ Tống Khinh Dương nhíu mày, vẻ mặt bất mãn.

Chử Duy Nhất bỗng chốc ngượng ngịu, chẳng lẽ là muốn hôn chia tay

sao?’’Em nghĩ bây giờ hôn vẫn hơi sớm.’’ Cô nhỏ giọng nói.

Tống Khinh Dương không dừng sầm mặt, “Chử Duy Nhất, chẳng qua là

anh cảm thấy em gọi tên anh thử xem sẽ tốt một chút.’’

“Tống Khinh Dương, trên đường cẩn thận.’’ Chử Duy Nhất chẳng dám

nhìn anh, xoay người chạy đi.

Tống Khinh Dương lắc đầu, tự nói với mình rằng như bây giờ cũng tốt

lắm rồi.

Ở phương diện tình cảm cô quá mức mẫn cảm, có lẽ mình vẫn tuần tự

mà tiến.

Thật ra tối hôm qua anh cũng hầu như một đêm không ngủ, có lẽ là có

bạn gái nên quá mức hưng phấn.

Tống Khinh Dương trở lại công ty, buổi sáng họp theo thông lệ. Tổ Sở

Mặc đó đưa ra phương án trước một bước, boss rất hài lòng. Ngược lại,
phương án của tổ Tống Khinh Dương đây có vẻ có chút chất phác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.