ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 248

Chử Duy Nhất nói lầm bầm, “Bởi vì chúng ta đều trưởng thành.’’

“Lớn rồi sẽ không vui nữa sao? Vậy em không muốn lớn nữa.’’

“Không phải. Ninh Ninh lớn rồi, sẽ có một cô gái khác ở bên em. Em sẽ

rất vui vẻ.’’

Có một người ở bên em, mãi đến mai sau này.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Tống Khinh Dương lái xe đến chỗ của Chử

Duy Nhất.

Đèn hoa mới sáng, bóng đêm ngập tràn, gió đêm mềm mại như sa.

Ven đường một bóng người cao lớn đang đi, Tống Khinh Dương phóng

hết tốc độ xe, dư quang nhìn chăm chú vào phía trước.

Anh đến rồi, xe dừng lại.

Si Thanh Viễn quay đầu lại nhìn thấy anh, bước chân cũng dừng lại.

Tống Khinh Dương bước xuống từ trong xe, đi đến. “Bác sĩ Si, chào anh.’’

“Tống tiên sinh, chào cậu.’’

Trăng sáng sao thưa, hai người đàn ông khí chất sáng sủa nhìn nhau,

bóng dáng cao lớn chiếu trên mặt đất, kéo dài yên lặng.

Si Thanh Viễn mở miệng, “Ninh Ninh đã nhắc cậu với tôi.’’

Tống Khinh Dương mỉm cười, “Cậu nhóc kia rất có địch ý với tôi.’’

“Thằng bé rất thích cậu.’’ Si Thanh Viễn cười ý tứ sâu xa, giơ tay lên,

“Đưa thuốc cho cô ấy, một ngày thoa hai lần, tan máu tụ.’’

Tống Khinh Dương nhận lấy, hộp thuốc mang theo nhiệt độ ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.