ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 252

“Lúc tan hội, trở về phòng học ngồi trên bàn, nhìn ngoài cửa sổ, kết quả

lúc sắp lên lớp, anh thấy em, đi qua từ cửa sổ phía trước lớp anh, vậy mà
em cắt tóc rồi.’’ Tay anh từ từ sửa lại mái tóc dài của cô, nhớ đến mà
chuyển động.

“Thật ra anh vẫn thích em tóc dài.’’

Chử Duy Nhất khẽ chuyển thân, “Anh có đam mê tóc dài sao?’’ Cái khẽ

động này, cô hoảng sợ cảm giác được thứ nóng nóng đang chống dưới thân
mình, cô quẫn bách muốn rời khỏi, nhưng anh lại dính sát.

Hai người biết rõ đây là biến hóa của thân thể.

Chử Duy Nhất cảm thấy mình giống như đưa thân vào lò lửa vậy.

“Anh vẫn còn nhớ em, lúc em tóc dài, lúc em tóc ngắn. Mấy năm nay

vẫn khắc trong đầu, chẳng gạt đi được. Ngày đó thấy em trên sân thượng,
em lại quay đầu gọi nhầm anh là thầy. Thì ra, em vẫn chẳng biết đến anh.’’

Khoảng cách bọn họ từng gần như vậy, lại xa như thế.

Chử Duy Nhất kinh ngạc, cổ họng chua chua. Thì ra, từ khi đó anh đã

thích mình thật. Trong tai vang lên tiếng ong ong, một loại tâm tình mãnh
liệt đánh thẳng vào đại não cô.

Cô từ từ xoay người lại, nhắm mắt, nhướn cằm lên, từng chút từng chút

hôn khóe môi anh, hơi lạnh như sương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.