ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 255

nhanh chóng chạy đi.

Không bao lâu sau người dọn nhà đến, đồ đạc của cô không nhiều lắm,

hơn nửa tiếng đã dọn xong. Trước khi rời đi, cô dừng chân ở cửa sân, nhìn
thoáng qua từng góc căn nhà, lưu luyến, đáy lòng giống như có thứ gì bị cắt
rời.

Hình như Ninh Ninh hiểu gì, cũng im lặng. Bọn họ cùng đợi với cô.

“Đi thôi.’’ Cô trầm giọng nói.

Xe Tống Khinh Dương đi theo sau xe tải, càng chạy càng thấy đường đi

nhìn quen mắt, anh khẽ nhìn cô qua kính chiếu hậu. Chử Duy Nhất đang
đọc chuyện xưa cùng Ninh Ninh.

Lúc vào tiểu khu, vẻ mặt Tống Khinh Dương có phần không biết làm

sao.

Lúc xuống xe, Chử Duy Nhất ngó ngó anh.

Tống Khinh Dương đứng ở trước mặt cô, “Cố ý?’’

Chử Duy Nhất hất mặt đi, “Không phải thế, em vừa về đã tìm rồi.’’

“Thì ra đây chính là duyên phận trời đã định trước, dù cho ngày kỷ niệm

thành lập trường kia chúng ta không thể gặp lại, về sau làm hàng xóm cũng
có thể chạm mặt.’’

“Vậy cũng không chắc chắc anh chính là bạn trai em, nói không chừng

em xem mắt cũng có thể tìm được.’’

“Thế à? Nhưng anh không tin.’’ Tống Khinh Dương nhếch miệng lên,

“Nhưng mà, như bây giờ anh rất hài lòng.’’

Như vậy thì dễ dàng hơn rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.