ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 296

Tống Khinh Dương thu lại vẻ mặt, không trả lời.

Gặp phải người mình thích là hạnh phúc, nhưng mà người đó lại không

thích mình, là may mắn hay là bất hạnh?

Lúc ra về, mọi người lại hẹn lần sau ra ngoài so tài, cuối cùng từng người

tạm biệt với Chử Duy Nhất.

“Có mệt không?’’ Tống Khinh Dương hỏi.

Chử Duy Nhất lắc đầu, “Em phát hiện em không quá nhanh nhạy, hay là

những người bạn của anh quá xảo quyệt.’’

Tống Khinh Dương cười, một lát mới lên tiếng, “Bọn họ muốn giới thiệu

không ít bạn gái cho anh.’’

Chử Duy Nhất trợn to hai mắt.

Tống Khinh Dương kiêu ngạo nói, “Anh từ chối hết.’’

Cô vội vàng chuyển trọng tâm câu chuyện, “Thứ năm ba em về.’’

“Rốt cuộc cần gặp người lớn trong nhà rồi?’’ Tống Khinh Dương chớp

mi, khóe miệng là nụ cười gian xảo.”Bác trai có sở thích gì?’’

“Anh không cần khẩn trương, ba em rất dễ gần, con người ông ấy rất đơn

giản. Ông ấy học địa chất, đi rất nhiều nơi, kinh nghiệm sống cũng nhiều.’’

Tống Khinh Dương nhíu mày, “Hai ngày nay anh phải bổ sung kiến thức

một chút. “Thăm dò phát hiện’’ “Con người và tự nhiên’’ còn tiết mục gì
nữa?’’

Khóe miệng Chử Duy Nhất giật giật, “ Thế giới động vật.’’ Nói xong cô

liền vui vẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.