ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 310

ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI

Dạ Mạn

www.dtv-ebook.com

Chương 36

Si Thanh Viễn khom lưng nhặt những mảnh ly bể, “Dì Nguyễn, tính tình

Duy Nhất dì cũng biết đó, bây giờ đi gặp người lớn nhà trai, nhất định là cô
ấy chấp nhận người ta rồi.’’ Đầu ngón tay hơi lạnh.

“Đúng vậy, dì biết. Con bé này vẫn không thân thiết với dì. Chuyện của

dì và ba nó, vẫn là nút thắt trong lòng nó.’’ Nguyễn Oánh có chút mệt mỏi.

Lòng bàn tay Si Thanh Viễn đau nhói, nhìn kỹ, lòng bàn tay thấm ra một

dòng máu.

“Sao thế?’’ Nguyễn Oánh đi tới, “Sao không cẩn thận như vậy, cắt thành

vết thương thế này.’’

“Không sao đâu ạ.’’

“Dì đi lấy hòm thuốc.’’

Tay Si Thanh Viễn đã xử lý xong, anh ngồi trong phòng sách, trước mặt

đặt một quyển sách, giấy đã ố vàng. Anh từ từ mở ra, lật đến một tờ, là một
bức tranh.

Một nam một nữ, nét vẽ đơn giản, phác họa ngũ quan của hai người. Bên

cạnh có một hàng chữ, nét bút xinh đẹp.

“Chử Duy Nhất & Si Thanh Viễn, cả đời ở bên nhau.’’

Cả đời ở bên nhau, sáu chữ này sợ là mãi chẳng thể nào.

Ngoài cửa sổ, gió khẽ thổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.