ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 346

sinh.’’ Cha Si như đang chìm trong mạch suy nghĩ, “Thật ra thì cho đến nay
chú đều biết tâm tư của Thanh Viễn, còn của cháu nữa– “

Đột nhiên Chử Duy Nhất cảm thấy không có chỗ trốn, “Chú Si – “

Cha Si khoát khoát tay, ý là để cho ông nói tiếp. “Nếu như chú và mẹ

cháu không ở bên nhau, bây giờ có lẽ hai cháu chính là một đôi hạnh
phúc.’’

Chử Duy Nhất cắn răng, cố ép cơn sôi trào dưới ngực.

“Những năm này, Thanh Viễn vẫn không đồng ý đi xem mắt, bài xích

sống chung với cô gái khác, chú cũng biết nó chưa bỏ được cháu. Thật ra,
các cháu ở bên nhau cũng không có gì không được cả. Mẹ cháu vì chuyện
hôn nhân của nó, bận tâm cũng không ít, cho tới nay không biết giới thiệu
bao nhiêu cô gái cho nó rồi.’’

“Chú Si – “Chử Duy Nhất cất giọng gọi, “Những lời năm đó chú nói với

cháu, cháu đều nhớ. Tình yêu tuổi trẻ, không, hoặc là không thể nói là tình
yêu, đây chẳng qua là điều tốt đẹp chúng ta ảo tưởng trong lòng, đơn giản
dễ vỡ, giống như hôn nhân của ba cháu và mẹ cháu vậy, bề ngoài trông đẹp
như thế, nhưng một khi xảy ra vấn đề, sẽ tan rã trong nháy mắt. Hoặc là đã
định trước, cháu và anh ấy chỉ có thể làm anh em cả đời. Chú Si, cháu có
bạn trai rồi, con người anh ấy rất tốt, đang ở ngay dưới lầu thôi.’’ Vành mắt
Chử Duy Nhất đỏ lên. Cho đến nay cô chưa từng nghĩ có một ngày, oán và
hận mình từng chịu, có thể hời hợt mà nói một câu như vậy, không sao.

“Cháu ở đây với Thanh Viễn, chú ra ngoài hóng mát một lát.’’ Động tác

của cha Si hơi hoảng hốt lúng túng, lúc đi đến cửa, Chử Duy nhất nghe
được một câu, “Duy Nhất, thật xin lỗi.’’

Cô không đáp lại, cúi thấp đầu nhìn Si Thanh Viễn. Đã rất nhiều năm, cô

cũng chưa nhìn anh như thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.