ANH THÍCH EM RẤT LÂU RỒI - Trang 67

Chử Duy Nhất cầm camera, nghiêm túc chụp mấy tấm, “Tôi cũng không

biết thành phố D lại có chỗ này.’’

“Thành phố D thay đổi rất lớn.’’ Tống Khinh Dương nhìn gò má cô,

khóe mắt cô hàm chứa ý cười.

Chử Duy Nhất lại chụp mấy tấm, Tống Khinh Dương ở một bên nhìn,

phương pháp và tư thế chụp ảnh của cô rất chuyên nghiệp. “Xã hội học’’
cũng mở chương trình học như vậy sao?

Chử Duy Nhất chụp ảnh xong, quay đầu lại thấy anh đang nhìn mình,

bốn mắt nhìn nhau, anh gọi tên của cô, “Chử Duy Nhất, phía trước có quán
trà sữa.’’ Không biết tại sao, anh gọi tên cô đặc biệt êm tai. Chẳng lẽ là liên
quan đến tên cô dễ nghe?

Chử Duy Nhất cười, “Tống Khinh Dương, làm sao trước đây ở trường

học tôi không biết còn có anh?’’

Tống Khinh Dương nhìn cô, cô tiếp tục nói, “Anh lợi hại như vậy, kiến

thức rộng rãi, tôi nên ôm đùi sớm một chút một mới đúng.’’ Nói xong cô
lướt nhanh qua bắp đùi anh, dài thật.

Tống Khinh Dương cũng theo bản năng nhìn thoáng qua bắp đùi của

chính mình, không nhanh không chậm nói một câu, “Bây giờ quen biết
cũng không muộn.’’

Phía trước quán nhỏ đang bày “Hóa ra anh cũng ở đây ''của trà sữa Lưu

Nhược Anh*.

*(Hoá ra anh cũng ở đây: bài hát do Lưu Nhược Anh trình bày. Còn trà

sữa hình như là biệt danh mà bên Trung đặt. Các bạn vào youtube xem nếu
tò mò nhé!)

“Yêu là mê tín của thiên thời địa lợi, hóa ra anh cũng ở đây.’’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.