ÁNH TRĂNG - Trang 135

sẽ không tha thứ cho việc đưa một nữ sinh trung học vô tội vào diện tình
nghi đâu, dù anh có xin lỗi thế nào đi nữa.”

Quả thực điều này có phần hợp lý, nhưng vẫn còn xa mới có thể đảo

ngược kết luận của tôi. Lý do được đưa ra quá yếu để có thể đặt Tsukimori
vào diện tình nghi.

“Đừng nói thế chứ! Cảnh sát quả thật vẫn là viên chức, nên gần đây dư

luận tạo sức ép lên bọn anh rất lớn như em nói. Bọn anh sẽ không làm rùm
beng vụ này nếu không có bằng chứng chắc chắn.”

Bắt chước kiểu người Mỹ, Konan khoa trương nhún vai,.
“Thế sao anh không nói rõ ra thực sự anh muốn gì ở em nhỉ?”

“Ồ? Nhận ra rồi à? Không tệ đâu Nonomiya.”
Anh ta huýt sáo đầy thiện nghệ.
Tương tự, dù chưa quen Konan được bao lâu, tôi quá biết sự xảo quyệt

của anh ta. Nhất định anh ta vẫn còn nhiều việc chưa nói ra.

Bất thình lình, Konan đưa người về phía trước, “Đó là lý do em nhập

cuộc! Hãy hợp tác cùng anh.”

Tôi cố ý khịt mũi.
Thầm suy nghĩ kỹ lại đoạn đối thoại ban nãy, tôi đã dần nắm bắt được

mục đích của anh ta.

“... Nếu một ai đó không phải cảnh sát quan sát Tsukimori thì chẳng vấn

đề gì. Hơn nữa người đó càng thân thiết với Tsukimori càng tốt. Vì thế nên
anh mới chọn em, đúng không?”

“Có vẻ như chúng ta có chung tiếng nói ở đây rồi”. Konan hài lòng nói

rồi nhấc tách cafe lên “Mà em cũng thích công việc này, phải không?”

“Em chỉ không muốn rước phải phiền phức”. Rồi tôi chêm thêm “Và

đừng có tự tiện quyết định em thích cái gì!”. Nhưng phải nói thật lòng, tôi
khá là hứng thú.

“Giả vờ không ích gì đâu”. Konan cười tự tin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.