ÁNH TRĂNG - Trang 198

“... Nếu tất cả những gì cậu nói là thật, mình quả là một phụ nữ đáng sợ”.

Cô ấy khẽ thì thầm bên tai tôi, “Giết bố mẹ, lừa tất cả mọi người, lừa cậu
mà sống chẳng lo lắng gì.”

Và rồi — chiếc khăn choàng bán trong suốt của cô ấy rơi xuống đất.

“Nhưng mình không thể bác bỏ điều đó: có những trường hợp rất hiếm

về những người không bị trói buộc bởi lẽ thường. Những người không hề
bị giới hạn bởi bất kỳ điều gì, tự do một cách kỳ lạ...”

Tôi phải hoảng hốt một phen. Tsukimori nhảy lên thành rào không hề do

dự, khiến nó nghiêng nhiều hơn xuống phía vực sâu, kéo theo cô ấy.

“Nonomiya-kun, cậu quyết định đi! Nếu cậu không trừng phạt mình,

người phụ nữ đáng sợ tên Tsukimori Youko sẽ tiếp tục tồn tại.”

Ngồi trên hàng rào, cô ấy làm một điều khó tin: cô ấy duỗi người về phía

ngoài. Mái tóc của Tsukimori gần như chạm vào bóng đen vô tận. Chỉ còn
bàn tay thon mảnh để giữ cơ thể nhỏ nhắn kia lại mà thôi. Đường cong
tuyệt đẹp trên cái cổ trắng ngần của cô ấy giờ đây hiển hiện trước mắt tôi.

“Cậu có quyền phán xét mình có được sống hay không... cậu hiểu mà,

phải không?”

Chỉ cần một cái chạm nhẹ vào người cô ấy cũng đủ để đẩy cô ấy xuống

dưới.

“... Cậu làm sao thế? Cậu có hiểu mình đang nói gì không?”
Tôi chẳng biết cô ấy còn sáng suốt không nữa.
“Ai mà biết được? Mình thấy đầu óc mình rất bình thường. Mà cũng

đúng, có lẽ mình hơi bất thường một chút khi thích một kẻ bất thường như
cậu.”

Như thể đang thích thú tắm mình trong ánh trăng, Tsukimori nhắm mắt

lại với vẻ thanh thản.

“Đã từ lâu, mình quyết định sẽ dâng hiến tất cả cho người “trong mộng”.

Cậu có thể tin mình điều đó.”

Có vẻ như “tất cả” bao gồm cả tính mạng cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.