ÁNH TRĂNG - Trang 41

“Vậy à, xui cho cậu rồi.”
“Và ai là người hại tớ thế này…?” Khó chịu trước thái độ tỉnh queo của

cô nàng, tôi gắt lên. “Mà ai nói với cậu là tớ làm thêm ở quán café chứ?”

“Mình nghe đồn mà.”
“Đừng hòng gạt tớ!”
Dù mọi người đều biết tôi làm thêm, tôi chưa từng nói với bất cứ ai về

chỗ làm của mình.

“Mục đích của cậu là gì?”
“Cậu nghĩ mình là ai chứ, Nonomiya-kun? Muốn tìm hiểu thêm về người

mình thích đâu phải chuyện gì lạ? Chỉ đơn giản là tâm tình con gái thôi.”

“Tâm tình con gái? Nực cười đấy. Tớ dám khẳng định: chẳng đời nào

cậu là một cô gái đơn thuần.”

Tôi cười khẩy châm chọc.
“Thiệt tình, đôi khi tỏ ra chín chắn quá cũng không tốt, nhỉ? Dù sao mình

cũng chỉ là cô bé mười bảy tuổi, mà lại vừa mới mất cha nữa, cậu không
thể đối xử với mình dịu dàng hơn một chút sao, Nonomiya-kun?”
Tsukimori dỗi. Không ngờ cô ta cũng có thể làm ra vẻ mặt trẻ con như thế.

Nhưng tất nhiên chỉ có thế. Dù có thương hại cô ta, đây cũng không phải

chuyện tôi muốn dính vào.

“Tạm biệt.”
Tôi bước nhanh hơn và đi ra xa khỏi Tsukimori.
“Cậu đi đâu vậy? Lối đó ra cổng sau mà?”

“Không như các cậu đến trường bằng tàu điện, tớ đi học bằng xe đạp.

Nếu cậu chịu đi, có lẽ tớ sẽ bỏ qua mọi phiền toái và dẫn cậu đến quán
café?” Tôi lạnh nhạt đáp lại. Chẳng việc gì phải chiều theo người khác. Và
lại càng chẳng việc gì phải đồng ý cho người khác tự tiện bước vào chỗ
riêng tư của tôi.

“Cứ vậy đi. Chỉ hi vọng là không ê lưng quá, chứ thực ra lâu nay mình

vẫn muốn làm thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.