ÁNH TRĂNG - Trang 57

“Nhất định mình phải kháng nghị với Tsukimori,” tôi kiên quyết tự nhủ

như thế.

[Sôcôla đắng]

Phải công nhận rằng, Tsukimori Youko quả thực là một cô gái hoàn hảo.
Đương nhiên vì cùng là bạn học, tôi được nhận trách nhiệm hướng dẫn

cô nàng. Ban đầu tuy có phần không bằng lòng với loại công việc vướng
chân như thế, tôi mau chóng nhận ra việc dạy bảo một người dễ tiếp thu
cũng rất thú vị.

Chỉ mới hai tuần tính từ ngày đầu làm ở Victoria, Tsukimori đã có thể

đảm nhiệm tất cả công việc liên quan đến trông quán như tiếp khách, ghi
phiếu gọi món hay đứng quầy thu tiền.

Nếu xét tới chuyện tiếp khách, không chừng cô ta còn làm tốt hơn hết

thảy mọi người khác. Hơn nữa, với một cơ số khách đến quán chỉ để ngắm
Tsukimori trong trang phục hầu bàn, doanh thu cũng tăng lên không ít.

Chủ quán và các nhân viên khác đều ấn tượng trước thành tích này,

nhưng vì từng thấy biểu hiện của cô ta ở trường, tôi cũng không bất ngờ
mấy.

Tuy nhiên, điểm đáng ngạc nhiên là Tsukimori và Mirai-san lại rất thân

thiết. Tôi đã đoán trước hai người này sẽ như nước với lửa, vậy mà thực tế
tình cảm của họ cực kỳ tốt, thậm chí có thể gọi là ý hợp tâm đầu.

“Tôi còn tưởng chị sẽ không thích mẫu người như cô ấy chứ.”
“Ngược lại thì có. Là loại con gái như Youko mới không chịu nổi tôi.”
Mirai-san nở một nụ cười mà bạn dám sẽ liên tưởng đến mấy lão trùm

băng đảng mưu đồ bá chủ thế giới.

“Tại sao vậy?”
“Nhà ảo thuật nào lại muốn mánh khóe của mình bị khán giả nhìn thấu

chứ. Cậu thấy đấy, thủ đoạn của mấy đứa đó chẳng qua mắt được tôi đâu.”

Đúng thật, trực giác của Mirai-san đôi lúc rất xuất chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.