ÁNH TRĂNG - Trang 73

“Dù cậu thật sự chỉ nói giỡn, đó cũng là đả kích lớn với mình đấy.”
Tsukimori lắc đầu, tay với lấy mấy bộ dép cho chúng tôi.

Có vẻ tôi đang nắm phần hơn.
“Mẹ mình ra ngoài rồi, có lẽ sẽ về trễ. Hôm nay là cơ hội của cậu đấy!”
“… cơ hội gì thế nhỉ?”

Tôi lấy tay khẽ đẩy đầu Tsukimori ra, vì cô ta đang vui vẻ ghé sát nhìn

gương mặt tôi.

Vậy là phần hơn lại thuộc về Tsukimori.
“Dù gì cũng đã tới chơi, tớ chỉ muốn tự giới thiệu với mẹ cậu một chút.”

“Ồ, mình vui lắm. Rốt cuộc cậu đã chấp nhận mình phải không?”
“Không biết cậu hiểu thế nào, nhưng một trăm phần trăm là sai rồi.”
Tsukimori dẫn tôi vào phòng khách.

“Mình sẽ mang nước cho cậu. Cứ ngồi ở sofa đợi mình một chút.”
Tsukimori đi vào căn phòng kế cận và bật đèn lên, qua đó tôi có thể thấy

phân nửa của một hệ thống bếp đồ sộ.

Tôi bèn nhìn quanh phòng khách.

Cũng như bên ngoài, nội thất trong nhà Tsukimori cũng xa hoa không

kém: một bộ ghế sofa nâu bằng da sáng bóng cùng chiếc bàn thủy tinh có
tạo hình kì lạ, nhìn qua cũng biết là thuộc về một kiến trúc sư. Ngoài ra,
còn có một TV LCD cực lớn với dàn loa hi-fi đắt tiền. Quả như lời đồn, gia
đình Tsukimori rất khá giả.

Nhưng điều làm tôi thất vọng là, chẳng có thứ gì đặc biệt có thể giúp tôi

tìm ra manh mối về quan hệ của Tsukimori với bố mình.

Cũng phải thôi, phòng khách là nơi nhiều người ra vào, chẳng ai lại đặt

vật quá riêng tư ở đây. Không may là tôi chẳng có cớ để đi qua những
phòng khác, không khỏi có cảm giác mình đã phí đi cơ hội hiếm hoi được
vào nhà Tsukimori.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.