ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 135

“A Linh !”

“Câm miệng lại !”

« A Linh, con đang nói gì thế hả ?”

Diệp Khiên Trạch và vợ chồng ông Diệp Bỉnh Lâm cùng lên tiếng một

lúc nhưng Diệp Linh lại làm như không nghe thấy, chỉ nhìn Hướng Viễn
đầy vẻ khiêu khích như thể cô mới chính là kẻ thù duy nhất của mình.

Ngay cả Diệp Quân cũng trừng mắt với Diệp Linh, hạ giọng nói: “Chị

Hướng Viễn, mặc kệ chị ấy đi”.

. . . . . . .

Hướng Viễn lại không quan tâm, chỉ cười cho qua chuyện. Đến lúc Diệp

Bỉnh Lâm quở trách, bắt Diệp Linh xin lỗi, cô cũng chỉ cười, bảo không
cần thiết. Diệp Khiên Trạch ngồi cạnh Diệp Linh, gương mặt đầy vẻ hối lỗi
nhưng điều Hướng Viễn nghĩ là: cô ta thực sự bảo vệ anh. Rõ ràng người
ngồi gần Diệp Khiên Trạch nhất không phải là Diệp Linh nhưng khoảnh
nhắc Diệp Bỉnh Lâm giơ cao đũa để ném xuống, cô ta lại là người đầu tiên
lao đến chắn cho anh. Trong lòng Hướng Viễn có phần hoang mang. Tại
sao người chịu đòn thay cho Diệp Khiên Trạch lại không phải là cô? Cô
cũng nguyện chịu đựng tất cả vì anh, chịu đau đớn thay cho anh nhưng lúc
ấy cô ngồi ngay cạnh anh lại chậm hơn Diệp Linh một bước, tại sao lại như
thế? Có lẽ tình cảm của cô không phải là một tình yêu mù quáng không
phân rõ trắng đen, không cần biết đúng sai như Diệp Linh. Cho dù ban nãy
cô có nghĩ đủ mọi cách để chú Diệp nguôi giận, để cứu Diệp Khiên Trạch,
song cô cũng không thể phủ nhận rằng trong sâu thẳm tâm hồn cô luôn có
thái độ bất đồng với những việc làm của Diệp Khiên Trạch. Cô cảm thấy
rất hối tiếc vì sự chậm trễ đó của mình.

“Bố, bố đừng giận nữa”, Diệp Khiên Trạch đứng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.