ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 220

nhà đi nước ngoài cũng được một thời gian rồi, vả lại, bây giờ rất ít người
cho rằng tất cả cô nam quả nữ đều như lửa gần rơm lắm. »

Diệp Khiên Trạch cười điềm tĩnh: « Tôi thì không sao. Cậu là con gái, ở

bên ngoài phải cẩn thận chút là tốt nhất. »

Hướng Viễn hiểu ý tốt của anh nên cũng lười không tranh luận, quay

người tìm cốc nước. « Cậu cứ ngồi đi, tôi rót cho cậu cốc nước. Cốc Diệp
Quân hay dùng không sao chứ? »

Diệp Khiên Trạch khẽ đẩy chiếc cốc trong tay Hướng Viễn ra: « Không

cần đâu, Hướng Viễn. »

Anh đặt vào tay cô một chiếc phong bì: « Cầm đi, đi xa sẽ có lúc cần

dùng đến tiền. »

Hướng Viễn khẽ huýt sáo một tiếng, ấn vào chiếc phong bì chưa mở ra

trên tay mình: « Cậu mang hết cả phí chiêu đãi cho năm sau đến đây à? »

Anh nói: « Chuyện đi Côn Minh tôi đã nghe rồi, bốn nghìn tệ không làm

gì nổi, đừng để mình vất vả một phen mà lại phí công đi. Vốn nên nói cho
chú Hai biết, như vậy rõ ràng là làm khó người ta, chỉ tiếc là mấy hôm nay
tình trạng bố tôi không ổn lắm, nên tôi không muốn cậu lo nghĩ những
chuyện đó. Cậu cứ cầm trước đi, nếu cần gì thì nói tôi biết. »

Hướng Viễn cười dúi tiền vào lòng Diệp Khiên Trạch: « Không cần phải

như thế, nếu một hai vạn thì tôi cũng có nhưng công ra công, tư ra tư, chỉ đi
công tác, không có lý do phải dùng tiền trong túi mình. Hơn nữa, cậu cho
tôi thế này, xem như tôi nợ cậu, hay là nợ công ty đây? »

« Cậu có cần phải rạch ròi với tôi thế không? », Diệp Khiên Trạch thở

dài.

« Anh em ruột còn phải tính toán rõ, huống hồ là chúng ta? »

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.