ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 254

rất có lý nhưng về sau nghĩ lại, nếu khổ ải trời giáng xuống cho tôi là cái
ngày tôi xui xẻo đến chết thì sao?”.

“Nói năng linh tinh”, Hướng Viễn cười mắng, “hai anh em nhà cậu sao

có thể bước đến đường cùng được. Diệp Quân nói, lúc cậu ta đau khổ, chỉ
cần nhìn thấy mặt trời của ngày mai thì sẽ thấy những chuyện hôm qua chỉ
như cơn ác mộng, mặt trời lên thì mọi chuyện sẽ tan biến”.

“Tôi chỉ nói đùa thôi Hướng Viễn, cậu còn nhớ chứ, Vương Dương

Minh chẳng có câu, “Khi bạn chưa nhìn thấy hoa thì đó hoa này sẽ im lặng
như trái tim bạn, lúc bạn đến nhìn đoá hoa ấy thì màu hoa lúc này sẽ khiến
bạn hiểu và biết nó không nằm ngoài trái tim bạn”. Thực ra có lúc tôi cảm
thấy, hỷ nộ ái ố của con người giống như đoá hoa này, cậu mở mắt ra nhìn
nó, nó sẽ tồn tại, cậu nhắm mắt lại, cũng hoàn toàn có thể xem nó là hư vô.
Nghĩ như vậy thì có thể thư thái, cố chấp quá cũng không cần thiết”.

Hướng Viễn cười khì: “Vậy cậu thành Phật rồi. Đối với tôi nếu đoá hoa

ấy là thật thì cho dù cả đời này cậu có nhắm mắt, lúc cần nở nó vẫn nở, tàn
vẫn tàn.”

“Nhưng chí ít lúc nó tàn thì tôi sẽ không thấy đau buồn”.

“Tôi không đạt đến cảnh giới như cậu”.

“Vậy phải thế nào mới khiến bản thân cậu thư thái được?”

Hướng Viễn đáp: “Thư thái? Nếu tôi không vui thì dù thế nào cũng

không thư thái được. Quá khứ đã qua rồi nhưng tôi không thể quên, đều ghi
nhớ từng chút trong lòng, nhiều năm sau quay nhìn lại, vẫn thấy nó như
đang sống”.

“Cậu không phải người như vậy”, Diệp Khiên Trạch lắc đầu, “cậu là cô

gái thông minh khoáng đạt nhất mà tôi từng gặp”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.