ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 257

Hướng Viễn quay đi ném áo khoác lên giường, ngồi xuống mép giường,

chìa tay ra với Diệp Quân, lạnh lùng bảo: “Trả chìa khoá cho tôi”.

Diệp Quân đờ ra một lúc mới rõ cô đang ám chỉ cái gì, mặt tái mét hỏi:

“Tại sao?”

“Tôi đã nói với cậu bao lần rồi, trước khi đến phải gọi điện thoại. Cậu

lớn rồi, làm việc gì cũng không có giới hạn là sao? Bỏ đi, tôi chẳng muốn
nói nhiều, bỏ chìa khoá lại, cậu về trường đi. Hôm nay không phải cuối
tuần, cậu chạy đến đây làm gì?”

“Xin lỗi, chị Hướng Viễn, em không biết tâm trạng chị không vui nên

chỉ muốn đùa một chút thôi”, Diệp Quân cuống quýt quỳ xuống trước mặt
cô nói. “Hôm nay, hội thao trường kết thúc sớm nên em đến chỗ chị. Chị
nói hôm nay có chuyện quan trọng, em cũng chẳng dám gọi điện. Đứng
ngoài cứ đợi mãi, lạnh quá, nên em… Em chẳng làm gì hết, chỉ ngồi đợi
thôi… Chị không tin à, nếu không chị sờ thử mặt ghế xem, em ngồi đến
mấy tiếng, nó vẫn còn nóng này.”

Hướng Viễn dụi dụi khoé mắt, cũng cảm thấy cơn giận dữ của mình

hình như hơi quá đáng nhưng hiện giờ thật sự là không thể nào cười nổi.

Diệp Quân thấy cô không nói, quay đi bê chiếc ghế duy nhất trong

phòng đến, ngồi xuống cạnh cô: “Vẫn giận à? Phạt em kể chị nghe một câu
chuyện cười vậy…Có một người tài xế lái xe buổi đêm, đưa gà đến cho trại
nuôi gà, giữa đường gặp một cô gái đòi quá giang xe, ông ta liền đồng ý rồi
bảo cô lên xe. Một lúc sau, ông ta phát hiện ra cô gái rất xinh đẹp nên mới
động lòng tà, có ý… hừm… có ý kia ấy… Cô gái ra sức chống cự, ông ta
giận quá hoá thẹn bảo: “Không chịu thì cút ngay”, rồi đuổi cô ta xuống xe.
Một lúc sau, ông ta lại gặp cô gái thứ hai xin quá giang, vẫn lặp lại chuyện
cũ, cô gái đó cũng không chịu, thế là ông ta cũng đuổi xuống xe. Buổi sáng
hôm sau, khi ông ta chạy đến địa điểm giao hàng, phát hiện ra khoang xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.