ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 258

chở gà trống không, chỉ có một con vẹt đang tóm lấy cổ một con gà, hưng
phấn doạ dẫm: “Không chịu thì cút ngay” Ha ha!”.

Cậu kể xong bèn cười phá lên, sau đó e dè quan sát vẻ mặt Hướng Viễn

nhưng lại thất vọng khi thấy Hướng Viễn đang dựa tay vào chiếc tủ đầu
giường, ánh mắt nhìn đi nơi khác, vẻ như hoàn toàn không lưu tâm cậu
đang rủ rỉ tỉ tê nói những gì.

Diệp Quân làm một chuyện vô vị, tâm trạng rơi xuống tận đáy vực,

gượng cười: “Không buồn cười à? Vậy em đổi chuyện khác nhé, có
một…”.

“Dừng, dừng, dừng”, Hướng Viễn cắt ngang, “em chưa nói rõ con vẹt

kia từ đâu chui ra, chị chưa rõ thì làm sao cười được”.

“Hả?” Diệp Quân nhớ ra, đột nhiên mặt đỏ tía tai, vội vàng nói: “Em…

em chưa kể vì sao con vẹt xuất hiện hả? Ồ, em quên mất, con vẹt đó do tài
xế nuôi, ông ta sợ nó quấy rối chuyện tốt của mình nên mới đặt vào sau xe,
ý em là…”.

Hướng Viễn nhìn Diệp Quân há miệng lắp bắp liền “phì” một tiếng rồi

cười phá lên, sau đó không thể kiềm chế nổi.

Diệp Quân không rõ tại sao Hướng Viễn lại đột ngột cười vui vẻ như

thế, cũng cười ngốc nghếch: “Buồn cười thật à, chị Hướng Viễn?”.

Hướng Viễn vừa tức vừa buồn cười gõ vào đầu cậu: “Em là đồ ngốc”.

Lúc này trên tay diệp Quân vẫn cầm chiếc máy ảnh, Hướng Viễn tiện

tay giật lấy: “Một chiếc máy ảnh thôi mà, nghịch bừa bãi gì thế?”.

Cô bấm xem những tấm ảnh lưu trong đó, đều là ảnh chụp Diệp Quân

trong hội thao trường, trong đó có một tấm cậu đang đứng trên bục lĩnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.