ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 284

còn ở đây làm trò gì thế?”.

“Chẳng làm trò gì cả. Anh ấy nói dạy em kỹ thuật tạo hình bằng tay, hai

tay đặt chồng lên nhau có thể vẽ ra bóng một con mèo. Có cần em làm ngay
bây giờ cho chị xem không?”, vẻ đùa cợt trên mặt Hướng Dao càng tỏ rỏ.

“Cám ơn, không cần!” Hướng Viễn thấy lòng kiên nhẫn của mình lần

nào cũng bị Hướng Giao khiêu chiến. Cô cố hết sức không để mình có
thành kiến cới con bé, bình thản hoà nhã trò chuyện với Hướng Giao: “Bây
giờ đã muộn rồi, lại ở ngay cổng thế này, hai người tắt đèn làm trò trong
phòng, người khác nhìn thấy sẽ nghĩ thế nào? Em là con gái, làm gì cũng
vừa phải thôi chứ”.

Hướng Giao cười gằn một tiếng: “Em có làm chuyện giết người đốt nhà

đâu. Ai thèm quan tâm người khác nghĩ gì”.

“Em có thể phớt lờ suy nghĩ của người khác, muốn làm gì thì làm nhưng

ít nhất cũng phải biết tự yêu mình chứ. Ở với một bảo vệ trong phòng tắt
đèn tối om om có ra thể thống gì không chứ?”.

Hướng Giao lập tức nổi giận: “Bảo vệ thì sao nào? Bảo vệ không phải là

người à? Tôi cũng thấy lạ là, một người bận rộn như chị lấy đâu ra thời
gian quan tâm đến bọn cóc nhái chúng tôi chứ, thì ra là không chịu nổi bị
người khác dè bỉu mình. Hướng Viễn, tôi ghét cái giọng điệu cao ngạo ngồi
trên đầu kẻ khác như thể có mình chị là cao quý, còn kẻ khác đều thấp hơn
chị một bậc vậy!”.

Hướng Viễn quay đi nhìn con sư tử bằng đá vẻ mặt hung ác, vất vả lắm

mới nuốt được cơn giận xuống. “Được thôi, tôi cao ngạo, còn cô thì hoà
đồng bình dân. Hướng Giao, cô có quyền kết giao bạn bè nhưng tình cảm
con người có hạn, cô rút cạn hết tình cảm của mình ra, cẩn thận sau này
phải hối hận, đến lúc đó vẫn chỉ có cô khổ sở thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.