ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 286

Phòng bệnh của Diệp Bỉnh Lâm thì Hướng Viễn đã đến nhiều lần nên cô

thành thạo bước vào thang máy lên tầng bốn. Bước đến ngã rẽ ở hành lang,
cô chạm mặt một đôi nam nữ đang dính lấy nhau.

Diệp Bỉnh Văn xưa nay vốn xem trọng vẻ bề ngoài hơn bất kỳ điều gì

khác vậy mà lúc này, tóc tai rối bù, ông ta đang túm lấy vai một người phụ
nữ, vẻ mặt phẩn nộ, còn vẻ mặt người đang bị ông ta lay không chút biểu
cảm lại chính là bà Diệp mà đã lây rồi Hướng Viễn không gặp.

Hướng Viễn thầm thở dài trong bụng, đối với các vị thần tiên hoàn toàn

không tồn tại, thực ra cô vốn không phải một người đặc biệt ưa thích sự kỳ
ngộ, nhất là trong một buổi tối lại gặp đến hai lần. Cô thấy có phần mệt
mỏi. Lúc này, Diệp Khiên Trạch tay cầm thuốc rẽ đến từ một hướng khác
còn nhanh hơn cả cô, sải những bước dài đi tới, không nói không rằng, lôi
bà Diệp ra khỏi Diệp Bỉnh Văn.

“Cháu tránh ra”, Diệp Bỉnh Văn hơi thở gấp gáp nhưng vẫn muốn làm

ra vẻ tôn nghiêm.

Diệp Khiên Trạch chặn trước mặt mẹ kế, dùng hết sức đẩy Diệp Bỉnh

Văn ra phía sau một cái: “Cút! Rốt cuộc phải làm thế nào ông mới chịu tha
cho bà ấy?”.

Đáp lại lời anh là một cú đấm. Diệp Khiên Trạch không kịp tránh, người

đổ nghiêng sang một bên, đến khi phản ứng kịp thì hai người đã lao vào
nhau đấm đá.

Họ vẫn mặc âu phục, áo mũ chỉnh tề, mấy tiếng đồng hồ trước còn

phong độ đàng hoàng nhưng bây giờ đang xông vào nhau như hai con thú
hoang, ngoài việc ra sức đánh gục đối phương thì chẳng thèm đếm xỉa gì
đến việc gì khác.

Hướng Viễn không muốn đến khuyên ngăn, cô đỡ lấy bà Diệp sau khi

mất đi chỗ dựa đã lảo đảo sắp ngã như một thứ đồ chơi vỡ nát, giận dữ hét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.