ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 357

cạnh Hướng Viễn? Hoặc là cô đang đợi Diệp Quân đuổi theo như cậu vẫn
đuổi theo bước chân Hướng Viễn, hổn hển gọi to: “Đợi em với, đợi em
với!”.

Nếu lúc này Diệp Quân gặp phải ánh nhìn của cô, cậu sẽ phát hiện ra

người bạn thưở ấu thơ có đôi chút kỳ quặc, ánh mắt của cô lúc này dịu dàng
chưa từng thấy, thế nhưng cậu đã xoay sang nơi khác, cả trái tim đang dõi
nhìn theo gấu váy trắng diễm lệ quét trên thảm đỏ, trống vắng, xa rời lồng
ngực.

Người dẫn chương trình đang ra sức nói những lời chúc tụng hôn lễ, chú

hai Lý tranh thủ hỏi Hướng Dao vẫn đang cúi đầu ngậm kẹo: “Hướng Dao,
sao cháu không giới thiệu cho chú thím biết, chàng trai cháu đưa đến tên gì
thê?”

“Cháu... cháu tên Đằng Tuấn, chào chú thím”, Đằng Tuấn thấy đôi vợ

chồng quê này quan hệ thân thiết với Hướng Dao nên vội vã khai báo.

“Cậu bé mày đậm, mắt to, dễ thương quá. Đã đi làm chưa, làm ngành

gì? Người khiến Hướng Dao để mắt tới, chắc cũng có bản lĩnh lắm.”

Một câu hỏi vô tâm của chú hai Lý đã khiến Đằng Tuấn lại lắp ba lắp

bắp ngồi ngẩn ra. Cậu lén nhìn Hướng Dao nhưng gương mặt xinh đẹp của
cô không chút cảm xúc.

Trước khi thân mật với Hướng Dao như vậy, Đăng Tuấn chưa bao giờ

thấy nghề nghiệp của mình là hèn kém khó mở miệng, cậu dựa vào sức của
mình để kiếm sống, đường đường chính chính. Thế nhưng lúc này, trước
ông già nhiệt tình kia, và tất cả những cảnh hoa lệ nhưng xa lạ này, không
biết vì sao mà từ “bảo vệ” ấy, cậu không thế thốt ra.

“Vẫn chưa đi làm à? Đi học đúng không? Chú thấy cậu bé này còn nhỏ

tuổi quá. Diệp Quân cũng chưa tốt nghiệp đó thôi.” Đến cả chú hai Lý, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.