ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 375

Hướng Viễn vẫn nhìn với ánh mắt thích thú nhưng lại thấy trong nụ

cười của Chương Việt có những ý vị sâu xa khác: “Hướng Viễn, tớ sắp về
lại Pháp rồi”.

Cô nói là “tớ” chứ không phải là “bọn tớ”, là “về lại” chứ không phải

“đi”.

Hướng Viễn ngẩn ngơ, Chương Việt lại là người chuyện nhỏ thì giả hồ

đồ để cho qua, còn chuyện lớn lại tỉnh táo hơn ai hết. Lúc này, cô không
giống đang nói đùa.

“Cậu muốn đi? Thẩm Cư An thì sao? Chương Việt, cậu phải nghĩ thật

kỹ. Cô không muốn hỏi giữa vợ chồng bạn mình rốt cục đã xảy ra vấn đề
gì, nhưng đã bao lần cô dìu Chươn Việt say ngất ngư về nhà, trong lòng há
chẳng đã rõ mọi việc. Thế nhưng với tình cảm Chương Việt dành cho Thẩm
Cư An, nếu muốn đi thì đâu cần chờ tới bây giờ. Huống hồ mới đây thôi
hai vợ chồng họ còn xuất hiện cùng nhau trong hôn lễ của cô, ríu rít như
chim, ân ái vô cùng. Chẳng lẽ lại là giả?

Chương Việt không đáp lại câu hỏi của Hướng Viễn, hỏi ngược lại một

câu: “Hướng Viễn, nếu như người cậu yêu không yêu cậu, cậu sẽ làm gì?”

Hướng Viễn cảm thấy câu này quen tai một cách lạ lùng, cô nhớ lại năm

ấy khi còn ở Vụ Nguyên, lần đầu cô gặp Diệp Linh, cô ấy cũng từng hỏi
một câu giống như thế. Cô thở dài, bất lực đáp: “Tại sao không ai hỏi tới,
nếu người tớ yêu rất yêu tớ, thì tớ phải làm sao?”

Chương Việt nói: “Bởi vì cái “nếu như” của cậu quá khó. Thế giới rộng

lớn như vậy, chúng sinh ở khắp nơi, tình yêu lại là thứ kỳ diệu khó nắm
giữ, cậu gặp được người khiến mình rung động đã là điều không dễ dàng,
mà anh ấy lại cũng có ý với cậu, điều đó còn khó hơn cả trúng xổ số.. Đại
đa số không phải cầu mà chẳng được nên tâm sự trùng trùng sao?”

“Vậy còn cậu? Cậu sẽ làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.