ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 511

"Vậy phải làm sao?", Hướng Viễn cười khe khẽ.

"Em không chịu uống, chi bằng anh phân cho em ít cơn say của mình."

Mùa này khá mát mẻ, bên ngoài phòng gió thổi lồng lộng, bàn tay nóng

bỏng của Diệp Khiên Trạch khiến Hướng Viễn cũng bắt đầu nóng theo.
Trong lúc hai người lần tìm nhau thì một tờ giấy nhỏ rơi ra khỏi túi áo Diệp
Khiên Trạch, Hướng Viễn nhanh mắt, khẽ thở hổn hển đưa tay ra, không
nén được kinh ngạc. Cô khẽ đẩy bàn tay vốn tì lên ngực Diệp Khiên Trạch
của mình ra rồi khẽ nghiêng người, nửa tỉnh nửa mê lắc lắc tờ giấy trước
mặt Diệp Khiên Trạch.

Anh làm ơn giải thích hộ em đây là gì được không?"

Mặt trái tờ giấy đều là hoa văn, đó là một lá bài poker K đen, những họa

tiết đằng sau không hề khác biệt với bộ bài poker họ chơi lúc chiều.

Hướng Viễn luồn nhớ rõ bài nên cô lật đi lật lại lá bài như đang lẩm

bẩm: "Em nói mà, sao lá K đen đó tự dưng lại biến đâu mất. Bài trên tay
anh tốt như thế, sao bỗng nhiên lại thiếu mất một lá".

Diệp Khiên Trạch biết không giấu được cô nhưng cũng không giải

thích, chỉ ông cô cười khẽ, lồng ngực khẽ rung lên. Anh biết lá bài trong
tay dù đánh thế nào thì Hướng Viễn cũng sẽ thua nên lén giấu vào người,
bài đã thiếu lá thì tự khắc anh sẽ không thắng được.

"Diệp Khiên Trạch ơi Diệp Khiên Trạch, không ngờ anh lại nhường em

một ván." vẻ mặt Hướng Viễn không rõ là buồn hay vui.

Diệp Khiên Trạch biết cô mạnh mẽ nên dịu giọng nói: "Anh chỉ muốn

làm em vui thôi".

Hướng Viễn vẫn đang chăm chú quan sát lá bài K đen vô cùng bình

thường đó như thể bên trong có chứa một bí mật mà cồ chưa nghiên cứu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.