ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 561

bi phẫn khiến anh gần như nghẹt thở. Thế nhưng sức mạnh của Hướng
Viễn cũng không nhỏ, cô giữ chặt lấy tay anh, không ngừng chuyển đến
một tin nhắn không còn gì đơn giản hơn: đừng có bất kỳ hành động nào cả.
Đừng!

Diệp Khiên Trạch vô thức nắm lấy tay Hướng Viễn đang đè lên người

mình như túm được cọng lau sậy mỏng mảnh giữa bể khổ. Bản thân anh
cũng không biết đầu ngón tay mình đã sắp bấm lút vào da thịt Hướng Viễn
nhưng mặt cô không biểu cảm, như thể không hề có chút tri giác. Diệp
Quân lúc nhìn Hướng Viễn, lúc lại nhìn vợ chồng Mạc Kiến Quốc rồi nhìn
Mạc Hằng và Diệp Linh, không biết phải làm thế nào.

Cuối cùng, trong ánh mắt chờ đợi của Mạc Hằng, Diệp Linh khẽ há

miệng ra.

"Đừng ăn, A Linh", Diệp Khiên Trạch không còn kiềm chế nổi, hét lên

nho nhỏ.

Diệp Linh mỉm cười thê lương với anh, dùng miệng đón lấy thứ trong

tay Mạc Hằng, chầm chậm ngậm vào trước mặt anh chàng ngốc nghếch
đang khoa chân múa tay trong sung sướng, như đang nếm thử một món ăn
vô cùng ngon lành và đẹp đẽ.

"Ôi chao, con trai, con đang làm gì thế hả?" Mạc phu nhân lúc này hình

như tỉnh khỏi giấc mộng, vội vàng nói với Diệp Linh: "Con gái, đừng ăn,
mau nôn ra đi. Phục vụ đâu, phục vụ... mang trà lên... Mau súc miệng đi,
con bé này, sao mà thật thà như thế...".

Trong lúc bà nói, Diệp Linh đã mỉm cười nuốt hết những thứ đó vào

bụng. "Sao thế?", thấy anh như vậy, tuy vẫn cố trấn tĩnh nhưng ánh mắt
Hướng Viễn vẫn thoáng nét hoảng sợ.

"Xin lỗi các vị, tôi không được khỏe lắm, phải về trước, xin thất lễ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.