ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 562

Diệp Khiên Trạch vội vàng đứng lên như muốn hất tung toàn bộ đồ ăn

đang đặt trước mặt.

"Khiên Trạch...", Hướng Viễn thì thầm gọi anh, trong giọng nói như

đang van xin.

"Thực sự xin lỗi!"

Bước chân bỏ đi của Diệp Khiên Trạch tuy nhẹ bẵng nhưng không hề

do dự. Anh biết rằng, chỉ ở đây thêm một lúc nữa thì người phát điên đầu
tiên không phải là ai khác mà chính là anh.

Hướng Viễn nhìn theo anh bỏ lại tất cả mọi người mà chạy trốn, đờ đẫn

mấy giây rồi cười gượng với vợ chồng Mạc Kiến Quốc: "Xin lỗi, dạ dày
anh ấy không được tốt lắm".

Không có gương nhưng Hướng Viễn biết nụ cười của mình rất khó coi.

Cũng may Mạc Kiến Quốc cũng bỏ qua điều đó, cười cười rồi bảo: "Thanh
niên càng phải ăn uống điều độ, chú ý sức khỏe, nếu không đến tuổi của tôi
thì ăn không tiêu được".

Buổi tối, chỉ có Diệp Quân và Diệp Linh trở về nhà. Lúc đó, Diệp Khiên

Trạch vẫn ngồi trên salon ngoài phòng khách, không thấy Hướng Viễn về
cùng, anh liền hỏi: "A Quân, chị dâu em đâu?".

"Hướng Viễn nói chị ấy có chút việc nên phải về công ty xử lý, bảo bọn

em về trước", Diệp Quân đáp.

Diệp Khiên Trạch gật đầu. Trong đầu anh bắt đầu xuất hiện cảnh trước

đó một giây khi anh rời khỏi bàn ăn, ánh mắt của Hướng Viễn từ van xin
chuyển thành thất vọng. Anh biết, anh lại làm cô thất vọng, có lẽ anh sẽ
không bao giờ có thể trở thành người biết kiềm chế, thậm chí anh bắt đầu
thấy rất nghi ngờ rằng, Hướng Viễn yêu một người vô tích sự như anh ở
điểm nào? Tự anh cũng thừa nhận mình không làm nổi việc lớn, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.