ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 585

Nói xong, cô lại tự hỏi, Hướng Viễn, mày phải làm gì đây? Đoạn đường

này đã trải qua quá nhiều phong ba bão táp, mày tưởng không có gì làm
khó mày được ư? Những điều mong cầu thì đã cầu rồi, những lời khó nghe
cũng đã nói ra trước mặt người đàn ồng này rồi, mày còn làm gì được nữa
đấy? Chẳng lẽ mày phải rơi nước mắt cùng anh ấy? Nước mắt là thứ giả tạo
vô dụng nhất, mày khing thường nó nhưng bây giờ chẳng phải mày cũng
yếu đuối như nó sao?

Không đâu, nhất định phải có cách qua được cửa ải này. Hướng Viễn

không dám nhúc nhích, nước mắt rơi ra đồng nghĩa với việc cô đã bất lực
hoàn toàn trước nỗi bi thương hiện tại.

"Đừng để em cảm thấy lấy anh là quyết định ngu muội nhất đời mình."

Diệp Khiên Trạch xoay gương mặt đầm đìa nước mắt về phía cồ nhưng

gương mặt ấy sao quá xa lạ. "Xin lỗi, Hướng Viễn, anh đã chịu thua rồi, là
lỗi của anh, kiếp sau sẽ trả cho em."

Cuối cùng, Hướng Viễn đã nghe thấy tiếng nấc nghẹn của mình, tất cả

những lời nói đều vỡ vụn: "Không, không không... Kiếp này đã đủ rồi, cho
dù thật sự có kiếp sau, em cũng không muốn gặp lại anh nữa. Khiên Trạch,
nhân lúc còn ở kiếp này, nhân lúc em vẫn còn ở cạnh anh, anh nắm lấy tay
em được không? Nắm lấy tay em đi. Anh xem, chỉ có nó mới có hơi ấm".

Anh nhấc tay lên, cuối cùng lại chậm rãi áp lên mặt mình, rất lâu, rất

lâu.

Hướng Viễn nói sai rồi, chính cô cũng không cảm nhận được hơi âm

của bàn tay mình, cô co lại, sức mạnh của tuyệt vọng quá mạnh mẽ, trái tim
rất dễ trở nên lạnh cóng. Cô run rẩy lôi mặt Quan Âm đứt cô thấm máu ra,
nắm chặt sợi dây trong lòng bàn tay, bấm mạnh vào da thịt.

"Chấp chấp niệm nhi từ, chấp chấp niệm nhi sinh... Cô ấy đã chết trong

chấp niệm của mình, anh sẽ nối gót theo ư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.