ÁNH TRĂNG KHÔNG HIỂU LÒNG TÔI - Trang 749

Hướng Dao nhắm nghiền mắt, chìm vào trạng thái hôn mê nên không

nghe thấy tiếng vang ban nãy. Hướng Viễn vẫn ôm ấp một niềm hy vọng
như Diệp Quân nói, đến khi mặt trời xuất hiện, mọi thứ sẽ tốt đẹp, nỗi sợ
hãi và tuyệt vọng đều sẽ biến mất khi ánh ban mai ló dạng. Cậu và Đằng
Tuấn đều sẽ quay lại.

***

Hướng Dao được đưa vào phòng sinh, cách thời điểm dự kiến sinh con

dự kiến gần một tháng. Biến cố bất ngờ và sự vận động quá mạnh khiến
nước ối của cô vỡ sớm, đứa trẻ nóng lòng muốn xuất hiện chào đón thế giới
này. Đã hơn ba giờ sáng, toàn thân Hướng Viễn dính đầy máu, lặng lẽ ngồi
trước phòng sinh. Cô chưa được làm mẹ nên cũng không mong đợi đứa bé,
cô chỉ quan tâm tới Hướng Dao, cảnh tượng đầy máu trước đó khiến cô rất
sợ hãi. Thời gian chờ đợi bao giờ cũng trôi rất chậm, đêm nay đúng là một
đêm dài. Bốn giờ bốn mươi bảy phút, Hướng Dao lấy lại tỉnh táo trong phút
chốc, nhất quyết yêu cầu được giữ lại đứa trẻ trong bụng, bác sĩ đành bỏ
phương án "bỏ đứa trẻ, giữ người mẹ" đã thỏa thuận với Hướng Viễn để
tiến hành sinh mổ cho Hướng Dao.

Năm giờ năm mươi phút, vì nước ối đã phá hủy khả năng đông máu

nghiêm trọng nên cơ thể Hướng Dao bị mất máu rất nhiều, cộng thêm máu
ở vết mổ không thể đông lại nên liên tục bị sốc, huyết áp giảm mạnh, thậm
chí có lúc tim mạch ngừng lại.

Gần sáu giờ, Hướng Viễn đã cự tuyệt nghe bất kỳ những lời nào kiểu

"nguy hiểm", "khó khăn", cô chỉ nói một câu: "Tôi không cần khả năng
phần trăm gì đó của chị, chỉ cần em gái tôi sống, dù chị dùng cách nào cũng
được, tôi sẽ không tiếc tiền trả, tôi muốn em gái tôi sống!".

Sáu giờ năm phút, một bé trai ra đời, tiếng khóc yếu ớt khiến Hướng

Dao đang hấp hối cũng nở nụ cười, nó cũng khiến Hướng Viễn đã héo mòn
vì đợi bên ngoài vui mừng rơi nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.