ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 119

- Con đừng nghĩ nhiều như thế, sau này tiền học, sinh hoạt phí của con

mẹ sẽ lo hết.

Quân Lương mỉm cười, lạnh lùng nói:

- Không cần đâu mẹ ạ, con có một bí mật chưa nói với mẹ. Con có tiền

tiết kiệm, hơn nữa con số không nhỏ chút nào.

Lần này đừng nói là mẹ cô ấy, ngay cả tôi cũng vô cùng kinh hoàng!

Sao có thể như thế được, một người thích mua mỹ phẩm hàng hiệu,

mê mẩn với những loại nước hoa hiếm có, từ mũ đến giày nhất định phải
mua trong showroom của trung tâm mua sắm, chưa bao giờ lên taobao(1)
như Tô Quân Lương mà nói là có tiền tiết kiệm?

(1). Đó là tên một website mua bán nổi tiếng của Trung Quốc.

Nhìn dáng vẻ trợn mắt há mồm của chúng tôi, Quân Lương đành phải

giải thích:

- Thực ra cách đây rất lâu, con đã nghe nói về chuyện của bố, vì thế

con không ngạc nhiên một chút nào về kết cục hôm nay. Lúc làm những
chuyện đó, hưởng thụ những cái đó, tiếp nhận những cái đó, ông ấy nên
nghĩ đến ngày hôm nay. Mẹ, hôm ấy ở chỗ luật sư, chẳng phải mẹ đã nói
rồi sao? Mẹ chỉ là một người phụ nữ, mẹ không lo cho mình thì sẽ không
có ai lo cho mẹ… Thật may mắn là con được kế thừa điều đó từ mẹ, hơn
nữa con đã sớm tiết kiệm. Mặc dù con thích làm đẹp, thường xuyên tiêu
tiền một cách phung phí nhưng tiền mừng tuổi từ nhỏ đến lớn con đều tiết
kiệm, chưa tiêu một đồng nào.

Lúc Quân Lương nói những lời ấy, tôi thấy màn sương giăng trên đôi

mắt của cô Tô. Mấy lần cô mở miệng định nói gì đó nhưng không nói ra.
Cuối cùng Quân Lương đưa tay nắm lấy bàn tay run run của mẹ, kiên định
nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.